Tơ Hồng Nhân Duyên – Chương 1

1

 

Phòng livestream của tôi nổi tiếng rồi.

 

Lời tiên đoán trở thành sự thật, thu hút đông đảo người xem đến hóng chuyện.

 

Quà tặng và bình luận tràn ngập màn hình.

 

Tất cả là vì mọi người muốn nhờ tôi xem nhân duyên cho họ.

 

Lúc này, tôi đang ngồi im lặng trước màn hình, cúi đầu ăn mì gói.

 

Thanh Phong Minh Nguyệt: [Chắc chắn đây là phòng livestream đó à? Em này trông giống như đang mukbang hơn đấy!]

 

Tôi không thèm ngẩng đầu lên: "Không phải mukbang, chỉ là đói bụng thôi."

 

Thanh Phong Minh Nguyệt: [Ồ, streamer còn không cần ngẩng đầu lên mà biết tôi gì rồi hả?]

 

Tôi uống một ngụm nước: "Vì tôi có mắt mọc trên đỉnh đầu rồi."

 

Thanh Phong Minh Nguyệt: [??? Cô còn giỏi giả thần giả quỷ nữa chứ.]

 

Tôi : “Hơn nữa đôi mắt của tôi còn thấy trên đỉnh đầu đang có người phi ngựa trên thảo nguyên xanh tươi."

 

Thanh Phong Minh Nguyệt: [Ý gì thế?]

 

Tôi ăn miếng mì cuối cùng: "Về nhà xem thử đi, nhỏ tóc xanh."

 

Giữa màn hình đầy bình luận: [Haha, ý streamer là bị cắm sừng rồi], Thanh Phong Minh Nguyệt rời khỏi phòng livestream.

 

 

2

 

Tôi tên là Khương Hảo.

 

Vài trăm năm trước, tôi từng là Tiểu Tơ Hồng dưới tay Nguyệt Lão.

 

Sau khi đầu thai người, tôi có một năng lực đặc biệt là có thể thấy nhân duyên của người khác.

 

Nguyệt Lão báo mộng cho tôi.

 

Nói rằng nếu tôi mai thành công một trăm đôi nhân ở trần gian và cắt đứt năm mươi đôi nghiệt duyên.

 

Ngài ấy sẽ cho tôi trở về Tiểu Tơ Hồng như cũ.

 

Tự do tự tại, không phải lo lắng về cơm áo gạo tiền.

 

để hoàn thành mục tiêu nhanh chóng, tôi bắt đầu livestream xem nhân duyên.

 

Tiện thể kiếm quà tặng để giải quyết vấn đề cơm ăn áo mặc khi còn là con người.

 

 

3

 

Thanh Phong Minh Nguyệt rời khỏi phòng livestream chưa mấy phút.

 

Tôi nhanh chóng nhận cầu kết nối từ một người dùng tên là Tìm Nàng, còn gửi liên tiếp vài lễ hội.

 

Hiệu ứng quà tặng bay khắp màn hình.

 

Tôi lau miệng, vội vàng kết nối với ta.

 

Tìm Nàng là một chàng trai trẻ đẹp trai, mặc áo thun trắng, nụ rạng rỡ.

 

"Streamer, có thể xem nhân duyên giúp tôi không?"

 

"Được." Tôi gật đầu: "Có đối tượng cụ thể nào không?"

 

Thấy tôi đồng ý, Tìm Nàng chậm rãi cúi xuống lấy ra một cuốn sổ phác thảo từ ba lô.

 

Mở ra trang đầu tiên là hình một cổ đại mặc đồ cưới, hơi cúi đầu, không rõ mặt.

 

Tìm Nàng vào cuốn sổ và :

 

"Tôi là sinh viên mỹ thuật, mấy ngày trước đi vẽ tranh tả thực ở một ngọn núi hoang, vô chạm phải một tấm bia mộ."

 

???

 

Vẽ tranh ở nghĩa địa, cũng can đảm thật đấy.

 

Trong lòng tôi ngưỡng mộ giơ ngón cái lên cho ta, rồi tiếp tục lắng nghe.

 

"Tôi không kiểm soát mà chạm vào tấm bia mộ đó, khi tỉnh táo lại, tôi hoảng sợ, vội vàng thu dọn đồ đạc xuống núi về nhà.”

 

"Nhưng từ sau ngày đó, cuộc sống của tôi trở nên rất kỳ lạ..."

 

Tìm Nàng đột ngột đóng sổ phác thảo lại, ngẩng đầu tôi: "Không hiểu sao, mỗi đêm tôi đều mơ thấy một tự xưng là chủ nhân của tấm bia mộ đến tìm tôi, ấy mặc áo cưới quấn quýt bên tôi, cầu tôi nhớ tên ấy, hỏi tôi sao không đến cưới ấy."

 

Tìm Nàng vừa dứt lời, bình luận lập tức sôi sục.

 

[Không phải chứ, tôi này, mộng xuân của còn mơ đến cả ma rồi. Người em có phải đơn quá rồi không?]

 

[Có câu như nào nhỉ, độc thân lâu quá, Sadako cũng thấy xinh đẹp tuyệt trần.]

 

[Streamer, đây thật sự không phải kịch bản tìm người diễn à? Có phải hơi vô lý không?]

 

...

 

Tôi không quan tâm đến bình luận mà tiếp tục hỏi Tìm Nàng: "Cô ấy tên gì?"

 

Tìm Nàng: "Liễu Yên."

 

Tôi: "Vậy muốn tôi xem duyên phận của ấy?"

 

Tìm Nàng: "Đúng , nếu là duyên lành, tôi quyết định sẽ đi tìm ấy."

 

Tôi ngước mắt lên thì thấy trên đầu Tìm Nàng có một sợi tơ hồng quấn quanh, ánh sáng đỏ lan tỏa, kéo dài đến tận nơi xa.

 

Rất nhanh -

 

Đã tìm thấy.

 

Tôi gật đầu, nở một nụ nhạt: "Duyên lành."

 

"Tốt quá rồi!"

 

Tìm Nàng trông có vẻ rất vui.

 

"Nhưng cần đến bệnh viện lớn nhất tại khu vực ở vào chủ nhật tuần sau, đăng ký khám với bác sĩ chuyên khoa tâm thần duy nhất ngày hôm đó.”

 

"Kể cho ấy nghe về những giấc mơ này của ."

 

Bình luận lại một lần nữa dậy sóng.

 

[Tôi hoang mang rồi đó, ý của streamer là người em này bị bệnh tâm thần à?]

 

[Còn không phải à, haha, c.h.ế.t mất!]

 

Tìm Nàng ngơ ngác.

 

"Tôi không bị bệnh tâm thần!"

 

"Tôi biết." Tôi bất đắc dĩ xoa trán: "Đừng nghe họ bậy, chỉ cần theo lời tôi , chắc chắn sẽ có duyên lành. Sau khi mọi chuyện thành công thì quay lại tạ lễ cho tôi là ."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...