19
Khi Tạ Thầm bảo tôi đi học, tôi mới biết đã sớm giúp tôi khôi phục lại học tịch.
Dưới sự ép hỏi của tôi, tôi mới biết đã nhiều hơn thế.
Bài đăng vu khống tôi trên diễn đàn trường lúc trước là do xóa.
Thấy tôi bị lập, cố ý đến căng tin trường ăn cơm.
Sau đó tôi bận đi thêm, cũng cố ý đến nơi tôi thêm để gặp tôi.
Nhưng lại hay ghen, luôn cảm thấy tôi người khác thông qua .
Nhưng ấy và Văn Việt ngoài khuôn mặt và chiều cao ra thì có giống nhau chỗ nào đâu.
Nhưng ấy vẫn tâm tâm niệm niệm chuyện Văn Việt mới là người lớn lên cùng tôi.
Tôi : "Nếu chúng ta lớn lên cùng nhau, có lẽ sẽ coi em như em mất."
"Không đâu, cho dù lớn lên cùng nhau, vẫn sẽ thích em."
Ai mà biết chứ? Có lẽ .
Sự trở về của tôi khiến Tang Ninh đứng ngồi không yên.
Tôi có thể giành lại Tạ Thầm thì cũng có thể giành lại bố mẹ tôi.
Vì , ngày tôi quay lại lớp học, Tang Ninh đã không đến trường.
Mà ở nhà diễn một màn kịch uống thuốc ngủ tự tử.
Đồng thời kích dư luận, tôi cướp tên ta, cướp trúc mã của ta, v.v. sự việc càng diễn ra gay gắt.
Bố mẹ tôi bảo Tạ Thầm đến thăm Tang Ninh ấy đã từ chối.
Còn giải thích sự việc dư luận qua hệ thống phát thanh của trường ngay lập tức.
"Người tôi thích từ trước đến nay chỉ có Diệp Hoan Nhan hiện tại, ấy không cướp tên của ai, cũng không cướp trai của ai.”
"Tôi vẫn luôn độc thân khi ở bên ấy, là tôi thích ấy trước.”
"Từ lần đầu tiên gặp mặt thấy ấy khóc, tôi đã đau lòng.”
"Thấy ấy bị bắt nạt thì không ngủ , thấy ấy thân mật với người khác thì khó chịu.”
"Nếu ấy không tôi, tôi sẽ hận không thể móc tim mình ra, cầu xin ấy của tôi dành cho ấy, cầu xin ấy thương tôi."
"Vì , ấy không cần phải cướp, chỉ cần ấy đứng đó, tôi sẽ ấy."
20
Lời của Tạ Thầm không nghi ngờ gì nữa là tuyên chiến với nhà họ Diệp.
Bố tôi tức giận đến mức nổi trận lôi đình, đứa con mà họ nâng niu trong lòng bàn tay giờ lại bị hành hạ đến sống dở c h ế t dở.
Ngoài đau lòng thì họ còn tức giận.
Trong mắt họ, rõ ràng hồi nhỏ hai đứa rất tốt.
Điều buồn là mẹ tôi chủ gặp tôi.
Nhưng lại trực tiếp ném cho tôi một tờ séc, bảo tôi rời xa Tạ Thầm.
Tôi cầm tờ séc trắng, dùng bút điền vào một chuỗi số chín.
Mẹ tôi như như không.
Khi thấy tôi lại vẽ thêm bốn người nắm tay nhau trên tờ séc, nụ trên mặt bà cứng đờ.
Hồi nhỏ chơi trò gia đình, tôi thích như nhất.
Mẹ tôi còn tôi là đứa tham tiền.
Lúc đó tôi cũng vẽ bốn người, ngây ngô : "Nhan Nhan lớn lên sẽ nuôi bố mẹ, còn phải nuôi Tạ Thầm và bản thân, vất vả lắm, phải cho Nhan Nhan nhiều tiền một chút."
Nhưng bà lại cho rằng đây chỉ là sự trùng hợp.
Bên tôi không , họ liền chuyển sự ý đến Tạ Thầm.
Trực tiếp chuyện hôn nhân thương mại với bố mẹ Tạ Thầm.
So với tôi là người sinh ra ở nhi viện, lại từng vào bệnh viện tâm thần thì Tang Ninh mang thân phận của tôi rõ ràng là lựa chọn tốt nhất.
Bố mẹ Tạ Thầm đồng ý cuộc hôn nhân thương mại.
Ép Tạ Thầm tổ chức lễ đính hôn với Tang Ninh.
Tạ Thầm không theo, cuối cùng bị cắt thẻ.
Nhưng Tạ Thầm đã không còn là đứa trẻ, ấy tự lập nghiệp, không dựa vào gia đình, ấy vẫn có thể sống rất tốt.
Bạn thấy sao?