Tình Yêu Đích Thực [...] – Chương 1

Văn án

 

Con tôi dắt về nhà một chàng trai kiểu “Phượng Hoàng Nam” (*). 

 

Vừa vào đến nhà, nó thấy tôi cũng tìm một “soái ca” trẻ trung. 

 

Đây không phải là một sự trùng hợp sao? Mẹ cũng giống con mà, có một tâm hồn say đắm trong .

 

“Mẹ, ta đến vì tiền của mẹ! Con sẽ không đồng ý hai người ở bên nhau đâu!” – con tôi gào lên.

 

Tôi vui vẻ : “Không, chúng ta là đích thực. Con đúng, thật là đẹp đẽ.”

 

(*) Phượng Hoàng Nam: chỉ những chàng trai xuất thân từ gia đình nghèo khó cố gắng vươn lên trong cuộc sống, mang nặng ý thức về hoàn cảnh.

 

—-------

 

Con tôi, Linh Vy, gọi điện cho tôi khi tôi đang ở quán cà phê gặp mặt đối tượng.

 

“Mẹ, tuần sau mẹ có rảnh không? Con muốn dẫn Chu Lỗi đến chuyện với mẹ.”

 

“Mẹ rảnh, cũng may là mẹ cũng có chuyện muốn với con.”

 

Sau khi dỗ dành con xong, tôi quay sang chàng trai trẻ đối diện. Da trắng, mặt mũi điển trai, có lẽ đây chính là kiểu “tiểu thịt tươi” mà người ta vẫn nhắc đến trên mạng.

 

Tôi hỏi: “Em có nhà không?”

 

“Không có.”

 

“Em có xe không?”

 

Tiểu Mặc tôi với ánh mắt buồn bã: “Cũng không có.”

 

Mắt tôi sáng lên: “Không có cũng tốt. Nhà, xe thì chị có rồi, em cứ yên tâm theo chị nhé.”

 

“Chị sai rồi. Chị đẹp và có khí chất như thế, sao có thể gọi là chị nhỉ?”

 

Đôi mắt trong veo của Tiểu Mặc tôi đầy chân thành.

 

Tôi hài lòng gật đầu, đúng là cảm giác này đây, tôi đã tìm người phù hợp rồi.

 

Chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ. Biết Tiểu Mặc đang ở trong ký túc xá đơn sơ, tôi thấy lòng trào dâng cảm giác thương xót, và ngay trong ngày đó tôi đã bảo cậu ấy chuyển đến biệt thự của tôi.

 

“Tiểu Mặc, đây là chìa khóa xe, từ nay em cứ đi chiếc này nhé.” Tôi đưa chìa khóa chiếc BMW của mình cho cậu ấy.

 

“Chị tốt quá.” – Tiểu Mặc ngoan ngoãn đáp.

 

Tôi không nhịn véo má cậu ấy, thật mềm mại!

 

Vào cuối tuần, Linh Vy trở về nhà, theo sau là trai ấy, Chu Lỗi, mang theo một đống đồ.

 

“Mẹ, con với Chu Lỗi…” – Linh Vy lo lắng tôi, còn chưa hết đã bị một giọng ngắt lời.

 

“Chị Linh, món ăn xong rồi.” – Tiểu Mặc mang ra một đĩa thức ăn từ bếp.

 

Thấy mồ hôi đọng trên mặt cậu ấy, tôi vội vàng lấy khăn giấy lau cho cậu: “Em thật là, đã bảo để bảo mẫu rồi, sao cứ phải tự tay vào bếp chứ.”

 

“À, giới thiệu với em nhé, đây là con của chị, Linh Vy, bằng tuổi em đấy.”

 

Tiểu Mặc gật đầu: “Chào , tôi tên là Tiểu Mặc.”

 

Mặt Chu Lỗi tối sầm lại, Linh Vy lập tức : “Mẹ, con đã rồi, con với Chu Lỗi nhau thật lòng, mẹ đừng sắp xếp đối tượng cho con nữa. Con sẽ không chia tay với Chu Lỗi đâu.”

 

Tiểu Mặc ngơ ngác, tôi vỗ nhẹ tay cậu để an ủi và trừng mắt với Linh Vy.

 

“Nói linh tinh gì ? Đây là trai của mẹ.”

 

Linh Vy sững người, miệng mở lớn: “Bạn trai? Của mẹ?”

 

“Đúng thế, mẹ với Tiểu Mặc gặp là từ cái đầu tiên.”

 

Linh Vy phản ứng, run rẩy chỉ vào Tiểu Mặc: “Mẹ, cậu ấy cùng tuổi con, chỉ mới hai mươi tư! Mẹ sao có thể…”

 

Tiểu Mặc dõng dạc : “Chào Vy Vy, tôi và chị thật lòng nhau. Tuổi tác không phải vấn đề, với , chị đang ở trong thời điểm đẹp nhất của cuộc đời.”

 

“Im đi! Những lời này chỉ để lừa người thôi! Cậu đến vì tiền của mẹ tôi!” Linh Vy khinh miệt

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...