“Hơn nữa chúng ta trên giường cũng rất hợp nhau, ở với mấy mặt hàng như , hay là chúng ta — —”
Hắn đang thì đột nhiên im bặt, bởi vì có một bàn tay đã kéo tôi ra.
Tôi ngẩng đầu, Cố Thịnh vẫn còn mặc bộ âu phục màu đen ở công ty, cau mày.
“Không phải bảo đi xem mắt à? Sao còn tay chân nữa? Là hắn ta quấy rầy ?”
Tôi ch/ế/t lặng hoàn toàn.
Kế hoạch ban đầu của tôi là khiến Cố Thịnh ghen, ban nãy Cố Thịnh không tới, ngược lại lại lòi ra một tên Lộ Ngạn.
Ngay vào lúc Lộ Ngạn đang bậy bạ thì Cố Thịnh lại xuất hiện!
“Tôi là trai ấy? Anh là ai? Đừng có xen vào việc người khác.”
Lộ Ngạn khó chịu đứng lên, hai người đàn ông cao to thẳng vào nhau.
“Tôi là sếp của Chu Niệm.” Cố Thịnh bình tĩnh .
“Theo tôi biết, Chu Niệm không có trai.”
“Cô ta có hay không phải báo cáo với à?” Lộ Ngạn quay đầu tôi, như không , .
“Ồ, trách không lại dứt khoát chia tay với tôi như , đây là cái tên coi trọng à?”
“Chu Niệm, hắn có biết là một kẻ đê tiện không? Có phải định dùng chiêu trò đã đối phó với tôi để đối phó hắn không?”
Cho dù cảm tôi luôn ổn định, bây giờ cũng bị cho tức giận, vừa định lại hắn, Cố Thịnh đã mở miệng.
“Thì ra đây là người cũ bị đá à? Nếu Chu Niệm đã đá thì chứng minh ấy đã không còn thích nữa. Lì lợm liếm cũng vô dụng thôi.”
Mặt Lộ Ngạn tối sầm.
Hắn xong thì tôi: “Thời gian nghỉ phép của đã hết, công ty còn có việc chờ , đi thôi.”
Tôi ráng ở lại, nhíu mày chằm chằm Lộ Ngạn:
“Tôi không biết có bị điên không, mà Lộ Ngạn, mấy năm qua ở bên tôi có nợ cái gì không? Trước đây ở bên nhau cũng là tôi nguyện, tôi chưa từng ép .”
“Vẫn câu cũ, hy vọng chúng ta quen dừng , sau này xin đừng quấy rầy tôi nữa!”
Lộ Ngạn còn muốn gì đó, nghe thấy tôi thì đáy mắt tối thui, ngậm miệng lại.
Tôi bị Cố Thịnh cầm cổ tay đưa ra ngoài.
…
“Người đó là trai cũ của thật à?” Ngồi trên xe, hai tay Cố Thịnh đặt trên tay lái, giọng điệu nặng nề.
“Không phải bảo về công ty có việc à?”
“Người đó là trai cũ của à?” Hắn lặp lại.
“Đúng .” Tôi xoa mặt, khổ: “Chúng tôi ở bên nhau ba năm, trước đây tôi rất thích hắn, hắn liên tục ngoại , tôi thật sự không chịu nổi nữa.”
“Lần này tôi về quê cũng là vì chia tay với hắn, tôi tổn thương rất nhiều, mấy ngày nay tiếp với — —” Tôi liếc mắt biểu cảm của Cố Thịnh, tiếp.
“Vốn đã khá hơn nhiều rồi, không ngờ hắn lại đến dây dưa với tôi.”
Cố Thịnh tôi: “Hắn không xứng với , đừng mềm lòng.”
“Ngoại có lần một thì sẽ có lần thứ một trăm, hắn không chung thủy với chứng minh hắn không thể kìm chế bản năng của vật, không tiến hóa tốt, hắn là một kẻ không có khả năng tự khống chế, hơn nữa cũng không đủ .”
“Cô nên tìm một người đàn ông có trách nhiệm hơn.”
Khóe miệng tôi không nhịn mà giơ lên, lại bị tôi mạnh mẽ đè xuống, đau lòng :
“Nhưng mà đàn ông tốt như thật sự quá ít, tôi phải đi đâu để tìm người như chứ?”
Tai Cố Thịnh chậm rãi đỏ lên, ho khan một tiếng:
“Ừm, tôi là người duy nhất có thể xứng đôi với .”
Bạn thấy sao?