Tình Yêu Chỉ Đẹp [...] – Chương 8

Tôi vẫn duy trì tần suất tăng ca cũ, Cố Thịnh cũng càng ngày càng tan trễ.

Lâu lâu hắn sẽ cho tôi đi nhờ một đoạn đường, trời cuối thu tiết trời khô mát, dòng xe qua lại, người đi đường ai ai cũng mặc áo khoác, khí lạnh tạo ra cảm giác xa cách giữa người với người khiến người ta bất giác lại gần nhau hơn.

Chúng tôi chuyện về hạng mục ở công ty, về chuyện gần đây đã gì, lâu lâu tôi sẽ mắng mấy người bên công ty hợp tác với hắn, ngẫu nhiên hắn cũng phụ họa với tôi:

“Ừ, tôi cũng thấy cái tên đó thật là ngu ngốc.”

Sau đó hai người cùng bật .

Thời gian dài, tôi có thể cảm nhận hảo cảm của hắn đối với tôi có tăng thêm một chút, vì thế vào ngày tuyết rơi đầu mùa, tôi quyết định cho một liều thuốc mạnh.

Tôi xin nghỉ với hắn, hắn hỏi lý do, tôi do dự mà trả lời:

“Trong nhà có việc.”

Theo lý thuyết thì sẽ không ai hỏi tiếp nữa, Cố Thịnh lại nhăn mày.

“Trong nhà có ai có chuyện gì hả? Tôi có thể giúp gì không?”

Tôi hơi xấu hổ mà :

“Không phải, là mẹ tôi bắt về xem mắt.”

Cố Thịnh ngẩn người.

Hiếm khi thấy biểu cảm này trên mặt hắn, tôi bổ sung: “Tôi cũng 27 tuổi rồi, trong nhà vẫn luôn giục, trước đây tôi cứ lấy cớ để không đi, lần này không đi không .”

Một lúc lâu sau, Cố Thịnh cúi đầu:

“Được, cũng biết đấy, gần đây công ty khá bận, tôi chỉ có thể cho phép — —” Hắn bộ tịch đồng hồ, “Hai tiếng, tôi cảm thấy xem mắt từng đó thời gian là đủ, rồi, bây giờ còn 1 tiếng 59 phút.”

Tôi không lừa Cố Thịnh, tôi phải đi xem mắt thật.

Gần đây chuyện xem mắt không có gì tiến triển, mẹ tôi sắp gấp điên rồi.

Hiếm khi đối tượng xem mắt lần này không tồi, từ nước ngoài về, việc ở nhà máy lớn, người cao m80, hào hoa lại phong nhã, chuyện cũng rất tôn trọng phái nữ, không có phải kiểu gia trưởng.

Tôi có hơi hứng thú, không khỏi nhiều thêm vài câu.

Giữa chừng đối tượng xem mắt đi WC, tôi cúi đầu chơi điện thoại, cảm giác trước mặt có người ngồi xuống, vừa mở miệng lại dừng lại.

Ngồi trước mặt tôi không ai khác là Lộ Ngạn.

Hắn cao gần 1m9, chỗ ngồi của vị đối tượng xem mắt kia, hắn ngồi có hơi chật, cặp chân dài không có chỗ để, chỉ có thể cố gắng khép chân lại.

Lộ Ngạn chìa khóa xe người nọ để lại trên mặt bàn, khịt mũi coi thường:

“Chia tay tôi để về xem mắt với loại hàng này à?”

Nụ trên mặt tôi nhạt đi:

“Không phải bảo đi cùng ban nhạc à? Sao giờ còn chưa đi?”

“Hành trình có chút thay đổi, tưởng tôi muốn ở lại cái chỗ chim không thèm ỉ/a này à?”

Tôi thay đổi biểu cảm: “Mong tôn trọng đối tượng xem mắt của tôi, người ta rất tốt, mau đi đi, đừng có phiền tôi xem mắt.”

Sắc mặt Lộ Ngạn bỗng chốc trầm xuống, ý trên khóe miệng biến mất.

Sau khi đối tượng xem mắt trở lại, thấy thì hơi ngơ ngác:

“Xin hỏi là?”

Lộ Ngạn không thèm người ta, lạnh lùng :

“Tôi là trai ấy, thức thời thì mau cút đi.”

Tôi vội vàng giải thích: “Không phải, hắn không phải là…”

Lộ Ngạn bỗng đứng dậy nắm lấy cổ tay tôi:

“Sao nào? Chúng tôi phải hôn nhau ngay tại đây thì mới tin à?”

Chờ đến khi tôi tránh thoát khỏi tay hắn, đối tượng xem mắt đã tức giận bỏ đi mất rồi.

Tôi giận tím mặt: “Lộ Ngạn, bị điên à? Chúng ta đã chia tay rồi!”

Lộ Ngạn dựa vào sô pha, khóe miệng như muốn ăn đòn.

“Đó là em đơn phương đòi chia tay, tôi không đồng ý.”

“Yêu đương chứ không phải kết hôn, hai bên đồng ý để gì? Hơn nữa rõ ràng trước đây đã đồng ý rồi, còn vĩnh viễn sẽ không nhai lại cỏ!”

“Tôi đổi ý rồi.” Lộ Ngạn như thể ăn phải cái gì , rất nhẹ nhàng, không một chút gánh nặng tâm lý: “Tôi cảm thấy em rất biết chăm sóc người khác, ở bên em hầu hạ rất thoải mái, tôi không muốn chia tay.”

Vào lúc người ta cạn lời không biết gì nữa sẽ bật , tôi nhếch miệng:

“Nhưng tôi không thoải mái.”

“Vào lúc tôi tốt nhất đã bị chơi chán rồi, có gì mà không thoải mái!”

Hắn nâng cao âm lượng khiến những người khác đều quay lại chúng tôi, tôi thật sự muốn tìm một cái khe đất để chui vào, cúi người xuống bịt miệng hắn trước:

“Câm miệng — —”

Lộ Ngạn kéo lấy tay tôi, tôi trơ mắt hắn nở nụ không hề có ý tốt.

“Sau khi tách khỏi tôi, chưa gặp thằng nào tốt phải không? Chu Niệm, trong lòng chắc cũng rõ, tôi chính là người đàn ông có điều kiện tốt nhất mà từng gặp rồi.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...