Ba ngày sau, tôi đang uống rượu ở quán bar thì nhận tin nhắn của Cố Thịnh.
Hỏi tôi khi nào quay lại việc.
Ngày đó sau khi hắn ra câu gần như là tỏ kia, tôi thật sự hơi sửng sốt, không ngờ hắn sẽ trực tiếp như .
Nhưng tôi chưa trả lời.
Tôi nghiêm túc với Cố Thịnh, tìm hiểu mấy ngày qua, đúng là mỗi khía cạnh của hắn đều vượt xa tiêu chuẩn tìm đời của tôi.
Cho nên chúng tôi không thể ở bên nhau một cách mập mờ .
Tựa như ở bên Lộ Ngạn.
Một khởi đầu mập mờ luôn có một cái kết mập mờ.
Vừa hay lấy cớ buồn vì , tôi xin phép nghỉ đông, đi chơi với bè để thả lỏng tâm trạng.
Quán bar này có thể là quán bar xa hoa nhất thành phố, nhạc nhẽo cũng không quá ầm ĩ, dàn nhạc chơi mấy bài nhạc cũng rất êm tai.
Tôi vừa thưởng thức trai đẹp đang nhảy trên sàn nhảy, vừa uống rượu với , cho đến khi âm nhạc bỗng dừng lại, một lát sau, tiếng đàn ghi-ta vang lên.
“I found a love for me
Anh đã tìm thuộc về rồi
Darling, just dive right in and follow my lead
Em hãy cùng rơi vào bể
Well, I found a girl, beautiful and sweet
Anh đã tìm thấy một xinh đẹp và ngọt ngào đến
Oh, I never knew you were the someone waiting for me
Anh chưa từng nghĩ em là người đã chờ
‘Cause we were just kids when we fell in love
Khi chúng ta rơi vào bể , chúng ta vẫn còn là hai đứa trẻ
Not knowing what it was
Lúc ấy không hiểu là gì
I will not give you up this time
Nhưng lúc này sẽ không đánh mất em nữa
…”
Bạn thấy sao?