"Muộn rồi, Kỷ Minh Hạo."
"Xin em hãy cho một cơ hội nữa, Dao Dao. Chúng ta từng rất tốt đẹp mà, không phải sao? Chúng ta vẫn còn cảm đúng không?"
Anh đột nhiên quỳ xuống trước mặt tôi, ôm lấy chân tôi, khóc đến mức cả người run lên bần bật.
"Em không sai, là Kỷ Vân Thâm, là ta quyến rũ em…”
"Em muốn giữ đứa bé trong bụng, cứ sinh ra đi. Anh sẽ coi nó như con ruột của mình..."
"Cậu coi nó là con ruột? Cậu nghĩ mình là cái thứ gì?"
Không biết từ lúc nào, Kỷ Vân Thâm đã xuất hiện, ánh mắt đầy chán ghét.
Kỷ Minh Hạo lập tức giống như chó điên bị giẫm phải đuôi, chỉ tay vào mặt ta mà chửi:
"Kỷ Vân Thâm! Tôi không ly hôn đâu!”
"Chỉ cần tôi không ly hôn, mãi mãi là kẻ thứ ba! Để cả thành phố này xem, trưởng bối mà không biết xấu hổ đến mức nào!"
Tôi phiền muốn chết, Kỷ Vân Thâm lập tức gọi người lôi ta ra ngoài.
Dạo này tôi ốm nghén nặng, mà trước đó không biết mình mang thai nên đã từng uống thuốc hạ sốt.
Tuy bác sĩ thuốc thuộc nhóm B, không ảnh hưởng gì, cũng không thể đảm bảo chắc chắn.
Nếu có ảnh hưởng, có thể sẽ xảy ra hiện tượng sàng lọc tự nhiên, tức là không giữ thai, khiến tôi vô cùng lo lắng.
Tôi rất muốn đứa bé này, dù sao sản nghiệp của gia đình tôi cũng cần có người kế thừa.
Kỷ Vân Thâm bỏ hết công việc, ở nhà chăm tôi không khác gì trâu ngựa.
Lâm Khê sau khi về nước đã vào trợ lý trong công ty tôi.
Kỷ Minh Hạo không chịu ly hôn, tôi chuẩn bị khởi kiện ra tòa.
Không ngờ ta lại chơi chiêu "cá chết lưới rách," trực tiếp tung tin lên truyền thông, tố cáo tôi ngoại trong hôn nhân và mang thai.
Chỉ trong một đêm, các trang tin tức thi nhau khai thác bê bối ái của giới nhà giàu.
Nào là cháu dâu với chồng vụng trộm, mang thai con riêng, những lời chửi rủa ngày càng thậm tệ hơn.
Tôi tức đến mất ngủ, quay sang hỏi người bên cạnh:
"Phải sao đây?"
Anh tắt điện thoại, nhắc nhở tôi:
"Sao lại quên là sinh viên xuất sắc của Đại học Luật rồi?”
"Nếu ta không ly hôn bây giờ, thì càng dễ chuyện hơn."
Kỷ Vân Thâm lập tức chỉ đạo luật sư thống kê số phụ nữ Kỷ Minh Hạo đã ngoại trong ba năm qua, cùng số tiền đã chi tiêu vào họ, để đòi lại dưới danh nghĩa tài sản chung của hai vợ chồng.
Đối với tôi, số tiền đó chẳng đáng là bao.
Nhưng số lần ngoại của Kỷ Minh Hạo trong ba năm này, gần như bao trùm cả giới hot girl mạng.
Chỉ trong một đêm, danh tiếng của ta đã thối nát hoàn toàn.
Những hot girl từng qua lại với ta đua nhau livestream, nhân cơ hội mắng chửi.
"Cắn chết không chịu ly hôn, chỉ muốn lợi dụng miễn phí, đồ đàn ông rác rưởi!"
"Mỗi lần chỉ ba phút, vừa tệ vừa lắm trò!"
Nhân lúc dư luận đang sôi sục, luật sư công bố bằng chứng ngoại của Kỷ Minh Hạo từ khi kết hôn, đồng thời giải thích:
[Trong thời gian hôn nhân giữa Khánh Thư Dao và Kỷ Minh Hạo, hai người chưa từng có quan hệ vợ chồng, trong khi Kỷ Minh Hạo nhiều lần ngoại .]
[Dựa theo quy định của Luật Hôn nhân, vợ chồng sống ly thân hơn hai năm coi là cảm rạn nứt, có thể tuyên bố ly hôn.]
Một hòn đá dấy lên ngàn cơn sóng, cư dân mạng thi nhau mắng:
[Khánh Thư Dao có gia thế và nhan sắc thế này, Kỷ Minh Hạo sao lại đi thích mấy cái mặt hot girl ngoài kia?]
[Chó cũng thích ăn phân thôi.]
[Nhà có Ferrari, lại chạy ra ngoài đi xe buýt.]
[Một quả dưa thối mà cũng bày đặt quay ra cắn người khác.]
Chỉ trong một đêm, danh tiếng của Kỷ Minh Hạo hoàn toàn sụp đổ.
21
Vài ngày sau, tôi mới nghe tin tức về Kỷ Minh Hạo.
Khi đó, tôi đang đi khám thai. Bên ngoài phòng khám, Lâm Khê cầm điện thoại của tôi và rằng có một cuộc gọi từ số lạ.
"Em nghe giúp chị đi."
Cô ấy bắt máy, hóa ra là cuộc gọi từ cảnh sát.
"Xin hỏi có phải là Khánh Thư Dao không? Kỷ Minh Hạo say rượu lái xe trên cầu vượt, xảy ra tai nạn và tử vong tại chỗ. Người nhà cần đến nhận diện thi thể."
Lâm Khê khựng lại một chút, rồi bình thản đáp:
"Gọi cha mẹ ta đến nhận đi. À, đúng rồi, theo quy định pháp luật, di sản của ta sẽ chia một nửa cho vợ, đúng không?”
"Và sau khi khám nghiệm tử thi xong, ơn đưa thẳng đến nhà hỏa táng nhé, đừng ảnh hưởng đến việc chị tôi dưỡng thai."
-Hết-
Bạn thấy sao?