Tình Huống Khó Xử [...] – Chương 4

Năm ấy, nhờ vào khuôn mặt khá xinh cùng thành tích học tập tốt, tôi vinh dự xếp vào hàng ngũ hot girl của trường.

 

Nói cho oai , chứ thật ra tôi học chuyên ngành Công nghệ thông tin, trường tôi hầu như các chuyên ngành đều là nam giới chiếm số đông, nên nữ giới chỉ cần có ngoại hình qua mức trung bình một chút đã có thể trở nên nổi bật.

 

Tuy , có cái danh hot girl gắn trên người thì vẫn khiến lòng hư vinh của tôi thỏa mãn, tầm mắt cũng cao hơn mấy phần.

 

Có rất nhiều người để ý và tán tỉnh tôi, một phần vì tầm mắt đã cao hơn, một phần vì tôi luôn cảm thấy chưa sẵn sàng để đương, nên tôi từ chối tất cả.

 

Có hot girl thì cũng sẽ có hot boy.

 

Nam là một trong số những nam sinh nổi bật nhất trong trường.

 

Anh ta là sinh viên năm tốt, bề ngoài cũng tốt, cao ráo, đẹp trai, da còn rất trắng, nghe gia đình cũng thuộc diện khá giả.

 

Ngày tôi nhận thư quen của ta, thật ra tôi cũng thầm vui vẻ trong lòng.

 

Tất nhiên, một nhân vật xuất sắc như để ý, chỉ đầu óc có vấn để mới không thích thôi.

 

Sau một thời gian chuyện qua zalo, ta bắt đầu tấn công dồn dập, từ tặng hoa, hay những món quà nhỏ tự tay , đến những lời quan tâm vô cùng chân thành.

Anh ta có thể nhắn tin với tôi cả ngày để giải đáp những thắc mắc bài tập của tôi, quan tâm đến cả những bài viết vu vơ trên trang cá nhân của tôi, tin nhắn của tôi, ta sẽ luôn trả lời lại nhanh nhất có thể.

 

Tất cả những điều đó khiến tôi cũng có chút mong đợi.

 

Chối cùng, Nam đã ngỏ lời gặp mặt sau gần hai tháng quen.

 

Tôi có chút do dự, sau cùng vẫn cố gắng ăn diện cho bản thân tươm tất một chút rồi đi gặp mặt.

 

Sau này, khi đã chín chắn hơn, tôi nhớ lại ngày hôm đó, và thầm giả định rằng nếu tôi không gặp Mai Huệ trước khi đi đến chỗ hẹn, thì có khi nào giữa tôi và Nam có thể sẽ có một kết quả khác, hoặc ít ra sẽ không gặp phải trạng xấu hổ khi gặp lại như bây giờ.

 

Mai Huệ và tôi ở cùng phòng kí túc xá, chúng tôi không ưa nhau.

 

Cô ta biết tôi ra ngoài gặp Nam, liền đá đểu vài câu.

 

Bình thường tôi sẽ không để ý, lúc đấy không hiểu sao tôi lại nổi cơn, bắt đầu tự soi mói bản thân, rồi tự mình tự ti.

 

Nói thật, so ra thì tôi thua xa Nam về mọi mặt.

 

Ngoại hình của tôi khá xinh, cũng chỉ thế mà thôi, Nam lại có vẻ ngoài của một nam thần.

 

Học tập của tôi ở mức khá, ta là sinh viên năm tốt.

 

Về gia cảnh, tôi thuộc gia đình cơ bản, còn ta nghe đồn có gia thế rất lớn.

 

Sau khi Nam tỏ đầy lãng mạn, tôi đã từ chối.

 

Đừng hỏi tôi tại sao tôi lại từ chối một người xuất sắc như ta, đơn giản là tôi tự cảm thấy bản thân không xứng với ta thôi.

 

Thế , sự kiêu ngạo khiến tôi sẽ không tự nhận bản thân thấp kém hơn, sẽ không vì tôi để ý lời của Mai Huệ mà trong giây phút quyết định đã tự ti mà không dám nhận lời ta.

 

Tôi tự cảm thấy bản thân cũng đã từ chối rất nhẹ nhàng, cũng không ầm ĩ, có lẽ ta cảm thấy đang bị tôi sỉ nhục, liên tục chạy theo đòi một câu giải thích.

 

Thấy có người ý, một kẻ hướng tội như tôi lại càng nhanh chóng muốn trốn tránh.

 

Người vây xem lại nghĩ tôi đang cao, tôi đang mình mẩy, liên tục chỉ trỏ.

 

Tôi vừa bực vừa hoảng dứt khoát phất tay bỏ đi.

 

Tôi nghĩ mọi chuyện sẽ chẳng có gì to tát, qua một thời gian sẽ tự khắc lắng xuống.

 

Nhưng rồi mọi chuyện sau đó vượt lại vượt qua tầm kiểm soát của chúng tôi, càng lúc càng đẩy xa hơn, vượt qua cả sự tưởng tượng của tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...