Tiểu Trà Xanh Thăng [...] – Chương 2

Tôi hẹn gặp ta ở dưới công ty. Nghe đến đây, Lê Ly suýt nữa rút ngay cây đao dài mười tám mét ra để xông thẳng đến Đoạn Dịch đã bị tôi ngăn lại.

 

"Cậu có thể chịu đựng à?"

 

Tôi : "Không thể, tớ muốn tìm hiểu rõ mọi chuyện từ ả trà xanh đó."

 

Lê Ly : "Nói tóm lại là tớ sẽ ngồi ngoài này, nếu cần xé xác hay đánh nhau thì lên, tớ vào ngay."

 

Tôi mỉm với ấy tay chân lại có chút mềm nhũn.

 

Đợi một lát, tôi vừa mới ngáp một cái thì từ cửa xuất hiện một tóc dài mặc váy trắng, bước đi nhẹ nhàng, dáng vẻ yếu đuối.

 

Tôi ngồi thẳng lưng, giữ nét mặt lạnh lùng, sẵn sàng đón tiếp ả trà xanh.

 

Váy trắng tung bay, ta từ từ tiến về phía tôi.

 

Tôi giấu hai tay dưới bàn, nhịn không mà siết chặt lại thành nắm .

 

Nhưng cuối cùng, ta lại đi lướt qua tôi và hướng về người phía sau giọng ngọt ngào.

 

"Anh , em đến trễ rồi, xin lỗi nhé."

 

Nắm đ.ấ.m của tôi ngay lập tức thả lỏng, hóa ra tôi đã hiểu lầm.

 

Vì ả trà xanh nên tôi đã không kìm mà tự ghép hình ảnh yếu đuối trong chiếc váy trắng với ta.

 

Nhưng khi tôi quay lại, trước mặt tôi đã là một người khác.

 

Đang ghét, hóa ra không phải ảnh trên mạng lừa người.

 

Thậm chí, ngoài đời ta còn đẹp hơn trong ảnh nhiều!

 

Khác hẳn với những gì tôi tưởng tượng. Cô ta mặc áo phông trắng rộng thùng thình, quần jean và đội mũ lưỡi trai đen, vẫn đủ thu hút ánh .

 

Đáng giận hơn là, hình như ta còn không trang điểm!

 

Bộ phận đẹp nhất trên người ả trà xanh không phải là gương mặt.

 

Mà là đôi mắt to tròn, ngây thơ vô tội, đến mức không cần phải cố gắng mà vẫn hiện rõ nét đáng tự nhiên như đôi mắt cún con.

 

Chỉ có điều, ta cao quá, dù gầy có vẻ đã tập luyện hình thể.

 

Tôi hỏi: "Cô là người mẫu à?"

 

Tiểu trà xanh gật đầu, kéo ghế ngồi xuống, cái bàn nhỏ tôi chọn có vẻ hơi chật với đôi chân dài của ta.

 

Chậc, còn là người mẫu nữa chứ. Đoạn Dịch gặp vận may chó má gì thế không biết?

 

Nhìn vào khuôn mặt trẻ trung đầy sức sống trước mặt, tôi bắt đầu .

 

"Sao lại dại dột thế, lại chọn Đoạn Dịch? Cô trẻ đẹp thế này mà, chỉ có điều tiêu chuẩn thẩm mỹ cần nâng cao hơn đấy."

 

Đó là lời mở đầu mà tôi đã chuẩn bị.

 

Tiểu trà xanh ngẩn người, ngây ngốc đến mức tôi tự hỏi liệu có tìm nhầm người hay không. Chẳng phải tiểu tam thường sẽ rất kiêu ngạo và mồm miệng sắc sảo sao?

 

Tiểu trà xanh không ngừng , một lát sau.

 

Tôi nghe thấy một giọng nam trầm ấm, quyến rũ vang lên bên tai.

 

"Chị à."

 

"Hình như chị hiểu lầm gì rồi."

 

Đôi mắt to đen láy tràn đầy ý

 

"Tôi là con trai mà."

 

 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...