Tôi đã chuyển ra khỏi nhà của Trì Tự.
Tôi xin nghỉ nửa tháng để về quê.
Mỗi ngày tôi đều ngồi trong nhà suy nghĩ về mối quan hệ giữa tôi và Trì Tự.
Cho đến một ngày, khi đang lục lọi trong kho đồ cũ, tôi cờ tìm thấy một con robot biến hình mà trước đây Phỉ Tây đã tặng tôi.
Tôi nhớ có lần cậu ta đột nhiên cướp lấy con thỏ bông của tôi và nhất quyết không chịu trả lại.
Ngày hôm sau, cậu ta tặng tôi con robot biến hình mà cậu ta luôn mang theo bên mình.
Con nào mà thích mấy thứ đó chứ nên khi về nhà tôi đã vứt nó ở dưới gầm giường.
Tôi lấy nó ra lau chùi sạch sẽ và nghịch một lúc thì đột nhiên tôi cảm thấy trọng lượng không đúng lắm.
Khi lật ngược nó và lắc thử thì nghe thấy có tiếng bên trong. Tôi mở phần đựng pin ra, một đống kẹo sữa Thỏ Trắng Lớn đã ố vàng và mốc meo rơi ra ngoài.
Còn có một mảnh giấy nhỏ.
Trên đó viết nguệch ngoạc: "Phi Tây ♡ Quý Cầu Cầu."
Thì ra, ngay lúc đó, cậu ta đã để lại cho tôi những thứ quý giá nhất đối với cậu ta.
Bởi vì cậu ta nhớ, bé hẹn gặp cậu ta ở công viên rất thích ăn kẹo sữa Thỏ Trắng Lớn.
Đây là chút lãng mạn nhỏ mà cậu ta dành cho tôi.
Tôi ôm đống kẹo sữa và robot biến hình khóc nức nở đến mức không thở nổi.
Khóc xong, tôi lập tức vào phòng ngủ lấy sổ hộ khẩu, không mang theo hành lý, vội vã bắt taxi về nhà.
Trên đường, tôi nhận điện thoại của trai Trì Tự, cậu ta việc gài bẫy trai cũ của tôi là việc mà cả hai người bọn họ cùng .
Tịch Thương: "Thằng ngốc Trì Tự biết trai cũ của là một gã đào hoa, nên mới nhờ tôi giúp."
Em ấy gửi cho tôi một đống tin nhắn và ảnh chụp.
"Bạn trai cũ của trong khi đang hẹn hò với , đã tán tỉnh bốn khác."
"Tôi bảo nó đánh cho trai cũ của một trận cho xong việc nó lại nó hiểu rất rõ. Cô cứng đầu đến mức không thấy quan tài không đổ lệ, nên tôi đã giúp nó. Cô đừng vì chuyện này mà ghét nó."
Giọng Tịch Thương hơi lười biếng, tôi nghe ra cậu ta cũng rất quan tâm đến Trì Tự: "Ngoài ra, thằng ngốc đó bây giờ rất buồn, tôi chưa bao giờ thấy nó đau khổ đến ."
"Nó còn buồn hơn cả khi ba mẹ ly hôn."
Tôi hỏi: "Cậu ta thế nào rồi..."
"À, thằng ngốc đó bây giờ đi đứng không vững, hôm trước còn sốt cao."
Tôi đột nhiên nghe thấy một tiếng lớn từ phía bên kia, như thể có cái gì đó bị rơi xuống.
Tịch Thương: "Trì Tự?"
Tôi lo lắng hỏi: "Có, có chuyện gì ?"
Tịch Thương: "Nó ngất rồi."
Tôi hoảng hốt: "Chờ tôi, tôi lập tức quay lại ngay! Cậu mau đặt cậu ta nằm lên giường nghỉ đi!"
Bạn thấy sao?