1
Ta là con ruột thất lạc nhiều năm của Khả tướng, theo lời kể thì nhiều năm trước, khi phu nhân Khả sinh con ở vùng núi hoang dã, bên cạnh bà có một nông phụ nghèo khó góa chồng. Nông phụ thấy phu nhân Khả đầy trang sức quý giá nên nổi lòng tham, dùng con của mình đổi lấy tiểu thư – chính là ta.
Mãi đến mười sáu năm sau, khi người hầu thân cận của phu nhân Khả thấy ta trên phố, phát hiện ta trông giống hệt phu nhân nhà họ chưa xuất giá, sự việc này mới bị phơi bày. Còn nông phụ kia đã chết từ nhiều năm trước, chỉ còn lại một mình ta – một yếu đuối phải tự lo liệu.
Khả tướng không thể chịu đựng việc dòng máu của mình lưu lạc bên ngoài, phu nhân Khả cũng không nỡ rời xa con giả của mình, nên hai vợ chồng quyết định để ta và “tỷ ty” cùng sống trong phủ tướng.
Chỉ có điều ta là đích trưởng nữ Khả Tố. Còn tỷ ấy là nghĩa nữ Khả Liên Ngọc.
Ngày đầu tiên nhận lại tỷ muội với Khả Liên Ngọc, ta dáng vẻ yếu đuối và vòng eo nhỏ nhắn của ấy, im lặng. Thấy Khả Liên Ngọc rơi lệ xin lỗi ta, ta nuốt nước bọt, khan: “Tỷ, muội không thấy khổ sở đâu.”
Đổi con của phủ tướng đâu dễ dàng như . Khả Liên Ngọc và ta sinh ra cách nhau không quá vài giờ, một nông phụ vừa sinh xong sao có thể đổi con? Từ đầu đến cuối chẳng có nông phụ nào cả, chỉ là hôm phu nhân Khả sinh ra ta, sư phụ cờ đi ngang, thấy ta có cốt cách đặc biệt, bèn dùng một đứa bé con của một kỹ nữ không rõ cha mẹ, chuẩn bị dìm chết để đổi lấy ta.
Mười sáu năm qua, khi Khả Liên Ngọc chơi trống bỏi, ta luyện đao; khi Khả Liên Ngọc học thêu thùa, ta luyện đao; khi Khả Liên Ngọc và Tiêu Vương nảy sinh cảm, ta cuối cùng cũng thành tài, có thể xuống núi. Chỉ không ngờ vừa bước lên phố đã bị phát hiện thân phận thật, bị kéo về phủ tướng.
Khả Liên Ngọc cảm thấy có lỗi với ta, nên dù Tiêu Vương đến mấy, cũng nghe theo lời cha mẹ nhường mối hôn sự tốt đẹp này cho ta. Chỉ có điều…
“Tiểu Tố, muội có thể cho tỷ biết, mẫu thân tỷ là người thế nào không?”
Bạn thấy sao?