Tiểu Thiếp Trọng Sinh [...] – Chương 7

Dù đã biết so với sự giàu có của Trần gia, Tần gia càng là một sự tồn tại khủng bố. Dựa theo ký ức nguyên chủ, nghe Tần gia có công ty trên toàn thế giới, là một gia tộc giàu có với lịch sử trăm năm. Con cháu không phải tổng giám đốc, chủ tịch thì cũng là những người có máu mặt trong các lĩnh vực. Vì thế với họ, Trần gia chỉ là nhà giàu mới nổi. Khinh thường cũng hợp lý.

Mà càng là hợp lý khi đến biệt thự tân hôn, nghe chuẩn bị gấp rút sau lễ đính hôn. Chủ yếu là ông nội Tần muốn hai người phát triển cảm nên ép về một nơi sống chung.

Biệt thự to gấp mấy lần căn nhà vừa rời khỏi, ngay trong sân còn có cả một hồ nước với vòi nước phun vô cùng tinh xảo. Dù là nguyên chủ Trần An Hi cũng bị choáng váng vì độ giàu có này chứ đừng một tiểu thiếp cổ đại như .

Biệt thự bố trí khá đơn giản so với sự đồ sộ của nó, biết mỗi nội thất ở đây cũng đáng giá bằng cả hành lý mang tới.

Dù trong lòng rất nhiều suy nghĩ những vẻ mặt vô cùng bình thản liếc mọi thứ, thậm chí hơi thở cũng không thay đổi. Hừ, từng đấu đá với 7 tiểu thiếp khác và vị chủ mẫu khắc khe đấy, bản lĩnh bất này có là gì.

Vì thế trong mắt quản gia và đầu bếp tiểu thư Trần An Hi không hề giống lời đồn, nhút nhát, tâm trạng thất thường, mà là một tiểu thư đài cát vô cùng có khí chất. Từ lúc bước xuống xe gương mặt luôn bình tĩnh, thong dong đánh giá mọi thứ.

Chỉ bằng lần đầu gặp mặt này, trong tâm quản gia và đầu bếp đã thấy xứng với cậu chủ của mình.

“Chào tiểu thư, tôi là quản gia, Đặng Minh. Còn đây là đầu bếp, bà Trần Ngọc. Cậu chủ không thích nhiều người nên hiện tại biệt thự chỉ có hai chúng tôi.”

“Chào , chào dì, từ nay con gọi Minh và dì Ngọc nha” Cô nhẹ nhàng chào hỏi. Không quá nhiệt cũng không quá xa cách.

“Dạ, dạ đều , tiểu thư cứ thoải mái.”

“Chỉ có hai người, việc dọn dẹp và chăm sóc cây cối sân vườn thì sao?.” Từng nô tì nên thấy nơi này rộng lớn nghĩ ngay việc dọn dẹp rất mệt, mà lại nghe chỉ có hai người. Lại có vẻ cũng lớn tuổi.

“À, tất cả đều dịch vụ theo giờ. Thường thì ban ngày, lúc cậu chủ không có nhà sẽ gọi người đến . Để tôi dẫn tiểu thư lên lầu.”

“Chú và dì cứ gọi con là An Hi là .”

“Hai chúng tôi ở dãy phòng dành cho người phía sau biệt thự, bên trong là phòng bếp, đây là phòng ngủ chính của cậu, bên này là ba phòng trống dành cho khách, bên kia là phòng sách, phòng việc của cậu chủ và cuối dãy là phòng gym.”Chú Minh vừa dẫn đi vừa giới thiệu.

“Ừm, tạm thời con muốn ngủ ở phòng này.” Cô chỉ phòng dành cho khách bên cạnh phòng ngủ chính.

“Tụi con cũng chưa quen thuộc lắm, con muốn từ từ..” nhỏ giọng , khuôn mặt ửng đỏ

“Dạ, dạ tôi hiểu. Để tôi mang hành lý vào. May quá phòng này vẫn luôn dọn dẹp sạch sẽ, phòng tắm cũng đầy đủ mọi thứ. Nếu tiểu thư, à An Hi muốn đổi sang thương hiệu khác thì cứ nhé” Quản gia nhanh nhẹn mang hành lý sang phòng bên cạnh. Ông nghĩ nhỏ ngại ngùng đây mà. Còn thì cảm thán, nhà giàu có khác, phòng dành cho khách cũng vô cùng sang trọng, đầy đủ mọi thứ.

“Cảm ơn , để cháu tự dọn. Một lát sẽ có người giao sách đến, phiền để người ta mang lên đây cho cháu luôn nhé”

“Được, cháu nghỉ ngơi đi. Cần gì gọi ” Chú Minh thấy cũng thân thiện thì thoải mái hơn, ông rất thích nhỏ này. Cả về khí chất lẫn ngoại hình, rất xứng với cậu chủ.

Đặng quản gia nghĩ khách sáo mới dặn ông để người giao sách mang sách lên không ngờ lúc nhận quả thật cần họ mang lên giúp. Vì nhiều sách hơn ông tưởng.

“Đặt tất cả trong phòng này sao, hay để mang đến phòng đọc sách” Ông nhiệt hỏi lại, sợ quên biệt thự có phòng sách.

“Dạ, để trong phòng này luôn đi ạ. Cháu hơi lười haha” Cô lại giả vờ ngượng ngùng , mới không muốn đọc sách trong phòng sách của người đàn ông kia đâu.

Nguyên chủ chưa bao giờ gặp ta, lúc lễ đính hôn cũng không xuất hiện. Còn nghe thấy họ hàng ta có ánh trăng sáng gì đấy.

Cô nghĩ nếu ta không bao giờ xuất hiện ở biệt thự này luôn cũng tốt. Cô sẽ ở đây, bồi dưỡng bản thân, trở nên cường đại, rồi rời khỏi đây, tránh xa ta.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...