Tôi lấy miếng bông tẩy trang từ trong túi ra, xóa đi lớp kem che khuyết điểm trên mặt. Vết sẹo hình trái tim màu đỏ cứ thế lộ ra trước mắt .
Tôi cúi đầu, lần đầu tiên cảm thấy bất lực và tuyệt vọng.
“Anh thấy rồi chứ, em là một con quái vật xấu xí.”
Quý Nam Sóc im lặng hai giây, sau đó đưa tay nâng cằm tôi lên.
Rồi ấy mỉm dịu dàng với tôi: "Anh còn tưởng chuyện gì nghiêm trọng, chỉ có thôi? Hình xăm của em cũng khá ngầu đó chứ, sao lại xấu .”
Tôi ngẩn người Quý Nam Sóc, ấy đang cho tôi vui đấy à?
Nhưng biểu cảm của ấy lại rất nghiêm túc.
“Anh… Thật sự không thấy xấu sao?”
“Thật mà.”
Quý Nam Sóc tôi nghiêm túc, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve vết thương của tôi, rồi hạ đôi môi mềm mại hôn lên đó.
Vết thương nóng bỏng ấy, bỗng dưng không còn đau nữa.
“… Ngốc quá.”
Anh ấy đến gần, vào đôi mắt dịu dàng của , tôi không kìm đưa tay chạm nhẹ vào khóe miệng .
Mắt Quý Nam Sóc trở nên sâu lắng, kéo tôi vào lòng. Tôi kêu lên một tiếng, chưa kịp phản ứng thì đầu lưỡi ấm áp của ấy đã xâm nhập vào miệng tôi…
“Ưm…”
Quý Nam Sóc như vừa giải phóng những cảm bị dồn nén từ lâu, sức mạnh lớn đến mức như muốn hòa tan tôi vào cơ thể mình.
16
Không ngờ vết sẹo mà tôi ghét bỏ lại trở thành một hình xăm ngầu trong mắt Quý Nam Sóc.
Sự chấp nhận của ấy khiến tôi ngày càng tự tin hơn.
Trước đây tôi luôn dùng kem che khuyết điểm để che đi, giờ đây tôi cũng dần dạn dĩ hơn để cho bản thân thật sự lộ diện.
“Đúng rồi, như mới đẹp.”
Quý Nam Sóc nhấn nút chụp, chạy lại cho tôi xem bức ảnh trong máy ảnh.
Anh ấy luôn có cách chụp tôi trông thật xinh đẹp.
“Kỹ thuật cũng không tồi.”
“Thích chụp ảnh như thì đi cùng đến Hungary nhé. Tháng sau sẽ đến đó tham gia giải vô địch thế giới, phong cảnh ở đó đẹp lắm.”
Tôi hơi do dự, vé máy bay đắt quá.
Quý Nam Sóc như thấu tâm tư của tôi, không nhịn khẽ.
“Em không cần lo vé máy bay, với tư cách là người nhà của , mọi thứ đều miễn phí.”
Thấy tôi không gì, nắm tay tôi nũng: "Đi cùng nhé, không thì không gặp em rất không yên tâm.”
Cứ thế, tôi bị Quý Nam Sóc thuyết phục đi Hungary.
Mới xuống máy bay, Quý Nam Sóc đi lấy hành lý, tôi và Ngụy Ngụy đứng chờ tại chỗ.
“Xin lỗi nhé, bây giờ em mới cho biết tin em và ấy đang nhau. Anh không để bụng chứ?”
Ngụy Ngụy lắc đầu, ta không hề ngạc nhiên về chuyện chúng tôi nhau.
“Làm ơn đi, cảm của Quý Nam Sóc dành cho em không phải là bí mật gì. Tối nào cậu ta cũng mơ thấy tên em, bọn sắp phát điên rồi.”
Tôi ngạc nhiên ta: "Thật sao? Bắt đầu từ khi nào?”
“Là khi em ở…”
Quý Nam Sóc phía sau ấn đầu Ngụy Ngụy xuống: "Cậu có thể im miệng rồi.”
Ngụy Ngụy sờ đầu, nháy mắt với tôi: "Cậu ta ngại rồi.”
Tôi cảm thấy cần phải hỏi quả cầu pha lê, Quý Nam Sóc thực sự thích mình từ khi nào.
Giải vô địch thế giới ở Hungary kết thúc, cuối cùng Ngụy Ngụy cũng giành huy chương. Dù chỉ là huy chương đồng, ta cũng vui vẻ khoe trên mạng xã hội.
Còn Quý Nam Sóc không ngoài dự đoán, giành huy chương vàng.
Khi ấy bơi đến đích, nhô lên khỏi mặt nước, ánh mắt đầu tiên là tôi.
Nhà báo hỏi ấy: “Anh đã giành Grand Slam, kế hoạch sau này là gì?”
Quý Nam Sóc mỉm , về phía tôi: "Sau này chỉ muốn hạnh phúc ở bên vợ con.”
Gương mặt tôi bỗng chốc nóng bừng, ấy tiến lại gần, đeo huy chương vàng lên cổ tôi, rồi bế bổng tôi lên xoay vòng.
“Anh điên rồi…”
Tôi ôm chặt cổ ấy, lại như một kẻ ngốc.
Giữa tiếng hò reo của mọi người, Quý Nam Sóc cúi đầu thì thầm bên tai tôi: “… Lấy nhé.”
Tôi ngẩn ra , chẳng lẽ lời tiên tri của tôi đã thật sự thành hiện thực ư?
Ngụy Nguy dẫn đầu hô hào: "Đồng ý đi! Đồng ý đi! Đồng ý đi!”
Các thành viên trong đội cũng kéo đến, Quý Nam Sóc tôi với ánh mắt cưng chiều.
“Xem ra nếu em không đồng ý thì sẽ tới công chuyện đấy.”
“Vậy em… Sẽ miễn cưỡng đồng ý nhé, hì hì.”
Dù , nụ trên mặt tôi không thể nào kiềm chế .
Cuối cùng lời tiên tri cũng thành hiện thực.
17
Tuần trăng mật của tôi và Quý Nam Sóc đặt ở Maldives, nơi tôi đã ao ước từ lâu.
Còn Quý Nam Sóc thì rất vui, vì đại dương mênh mông vô bờ này khiến như cá gặp nước.
Anh ấy lao xuống nước, trồi lên mặt nước tôi: "Em muốn xuống cùng không?”
“Không, em sợ.”
Anh ấy bơi đến bờ, nắm lấy chân tôi đang nghịch nước: "Anh vừa thấy một kho báu dưới nước, em chắc chắn không muốn đi cùng à?”
Tôi bỗng thấy hứng thú: "Thật á? Ở đâu?”
“Anh dẫn em đi xem, lại đây.”
Tôi lo lắng nhảy xuống nước, bị Quý Nam Sóc kéo lên, để tôi bám vào người .
“Vậy chúng ta bắt đầu nhé, hít sâu vào.”
Tôi hít một hơi thật sâu, sau đó Quý Nam Sóc nắm tay tôi cùng lặn xuống nước.
Ánh nắng chiếu rọi mặt nước, cho đáy nước không sâu lắm trở nên sáng rực.
Quý Nam Sóc bơi xuống đáy, theo hướng chỉ, có một chuỗi dây chuyền trên rạn san hô đẹp đẽ.
Anh lấy dây chuyền xuống, kéo tôi cùng nổi lên mặt nước.
Trong lòng bàn tay mở ra là một dây chuyền hình trái tim tinh xảo.
Giống hệt với dấu ấn trên mặt tôi.
Quý Nam Sóc đeo dây chuyền lên cổ tôi: "Anh giúp em đeo nhé.”
“Đẹp quá!”
Anh nhẹ nhàng vuốt ve dấu ấn hình trái tim của tôi, giọng dịu dàng: “Vậy nên em đừng tự ti vì dấu ấn trên mặt nữa, nó thật sự rất đẹp.”
Tôi ôm chặt lấy eo Quý Nam Sóc, cảm giác thương tột cùng khiến tôi không khỏi rưng rưng.
18
Trong khách sạn có rất nhiều đồ uống dễ thương, tôi thử từng ly một, cảm thấy đầu ngày càng choáng váng.
Quý Nam Sóc tắm xong bước ra, thấy tôi đang nằm trên sô pha lảm nhảm.
“A, chồng ơi, đến rồi, những đồ uống này khá ngon, thử đi.”
Quý Nam Sóc cầm ly trên bàn ngửi, nhíu mày lại: "Đây là cocktail, em uống bao nhiêu rồi?”
“Hức! Không nhiều đâu…”
Anh quỳ xuống trước mặt tôi, ánh mắt chiều chuộng: "Em say rồi.”
“Hử? Không thể nào…”
Quý Nam Sóc mỉm , nhẹ nhàng chỉnh lại những sợi tóc rối của tôi.
“Khê Khê, luôn có một câu hỏi muốn hỏi em. Tại sao từ đầu em đã chắc chắn là chồng tương lai của em?”
Tôi vòng tay qua cổ Quý Nam Sóc, kéo lại gần: "Đó là bí mật, đừng cho người khác nhé, vì… Em là phù thủy, đã thấy trước và tôi… Hì hì hì.”
Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của , tôi bỗng nhận ra mình đã lỡ lời, vội vàng che miệng lắc đầu.
“Không không, em chỉ thôi…”
Nhưng ngay giây tiếp theo, tôi đã bị ôm ngang lưng.
Đột nhiên, những ký ức trong đầu tôi bùng nổ. Chẳng phải đây chính là cảnh tượng mà tôi đã tiên đoán trước đó sao?
Trong đêm này, chúng tôi mây mưa, trúng thưởng thai sinh đôi!
Nhìn thấy hình ảnh những đứa trẻ khóc , tôi chợt tỉnh táo lại một nửa.
“Đợi, đợi chút!”
Tôi đánh vào ngực Quý Nam Sóc, muốn dừng bước chân hướng về phòng lại.
Nhưng rõ ràng là vô ích.
Anh đặt tôi lên giường, cúi xuống ôm chặt tôi vào lòng.
“Nếu đã có dự đoán như , chúng ta cũng không thể trái ý trời. Em thấy có đúng không?”
“Nhưng… Nhưng em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng…”
“Sao lại nhát gan thế, trước đây em đánh vào mông không ít lần, giờ đang ở trước mặt em, em không thấy thèm sao?”
Tôi nuốt nước bọt, không thèm là dối.
Nhưng nghĩ đến cặp sinh đôi, đầu tôi bỗng tê dại.
“Vậy, nhớ đeo…”
Nụ hôn của Quý Nam Sóc hạ xuống: "Quên mua, lần sau đeo.”
Tôi hồi hộp đáp lại nụ hôn của , lúng túng không biết phải sao.
Chấp nhận số phận , có những chuyện từ lần đầu gặp đã định sẵn rồi.
Nghĩ , hình ảnh tiên đoán lại hiện lên trong đầu tôi.
Trong hình ảnh đó, hai đứa con trai lớn của tôi giống hệt , khoảng mười bảy, mười tám tuổi, đầy nhiệt huyết.
Cả ba người họ trong bếp, cùng nhau chuẩn bị bữa tối sinh nhật cho tôi.
Vậy thì, tôi thấy cũng đáng giá.
(Hoàn)
Bạn thấy sao?