Tiên Tri Kẻ Thù [...] – Chương 3

Quý Nam Sóc đặt đũa xuống, biểu cảm nghiêm túc.

 

“Lan Khê, tôi rõ ràng với , chúng ta không thể.”

 

Không khí bỗng trở nên ngượng ngùng, mọi người đều im lặng.

 

Tôi cắn đũa, mỉm với ấy: "Đến lúc đó đừng vả mặt nhé.”

 

Quý Nam Sóc tôi với vẻ mặt kỳ lạ, rồi cầm khay thức ăn lên: "Các cậu ăn đi.”

 

Nhìn ấy quay lưng rời đi, tôi bất lực nhún vai: "Không sao, mọi người ăn đi, ấy chỉ xấu hổ thôi.”

 

6

 

Sau đó, rõ ràng là tôi cảm thấy Quý Nam Sóc đang tránh mặt tôi.

 

Lẽ ra ấy phải đến bể bơi để tập luyện, khi thấy tôi cầm khăn tắm vẫy tay, lại lập tức quay người bỏ đi.

 

Ngụy Nguy đồng vỗ vai tôi: "Hay là em bỏ cuộc đi, đội bọn còn nhiều trai đẹp chất lượng, sẽ giới thiệu cho em.”

 

Tôi lắc đầu: "Em chỉ muốn ấy.”

 

“Vậy thì em tự lo cho mình đi, thằng nhóc này khó chơi lắm.”

 

Ngụy Nguy xong, nhảy xuống nước, bắt đầu tập luyện cùng các thành viên trong đội.

 

Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Quý Nam Sóc, tôi nghi ngờ tính xác thực của tiên đoán.

 

Để không ảnh hưởng đến việc tập luyện của Quý Nam Sóc, tôi cố gắng không xuất hiện trong tầm của ấy.

 

Tránh để ấy thấy tôi rồi lại tránh mặt, không tập trung luyện tập, thì sao có thể chuẩn bị cho giải vô địch thế giới sắp tới.

 

Mấy ngày tiếp theo, tôi đều vô hoặc cố ý đi đường vòng.

 

Có lẽ không có sự xuất hiện của tôi, ấy sẽ thoải mái hơn.

 

Có vài lần, Ngụy Nguy gọi tôi đi ăn cùng, tôi cũng từ chối.

 

Ở căng tin phát cơm cho vận viên, thấy Quý Nam Sóc đứng ở quầy của mình, tôi vội vàng giả vờ đau bụng, đưa muỗng cơm cho chị bên cạnh.

 

Sau khi rửa mặt trong nhà vệ sinh, tôi đi ra ngoài, đúng lúc gặp Quý Nam Sóc đang đi vào nhà vệ sinh.

 

Anh ấy hơi ngạc nhiên, trên mặt hiện lên một chút vui vẻ.

 

Hay ghê, quả là oan gia ngõ hẹp.

 

Tôi gật đầu với ấy, không định nhiều, tránh phiền.

 

“Này.”

 

Quý Nam Sóc gọi tôi lại, tôi dừng bước: "Hả? Có chuyện gì?”

 

Anh ấy quay lại, vẻ mặt có chút không vui: "Cô vẫn còn giận tôi à?”

 

“Hả? Không có đâu.”

 

Anh ấy nhíu mày, tôi từ trên xuống dưới, có một cảm giác áp lực.

 

“Những lời tôi hôm đó hơi quá đáng, đừng để tâm.”

 

“Em thật sự không giận đâu, ăn cơm cho ngon, tập luyện cho tốt, ngoan nhé.”

 

Tôi tươi vỗ mông Quý Nam Sóc, đột nhiên cảm thấy sắc mặt ấy tối sầm lại, có chút hoảng hốt.

 

Tôi còn chưa kịp phản ứng, cả người đã bị ấy ôm chặt.

 

Quán tính khiến chúng tôi cùng ngã xuống đất, chiếc đèn pha lê khổng lồ trên trần rơi nặng nề xuống lưng ấy…

 

Còn tôi thì nằm trong vòng tay Quý Nam Sóc, không hề hấn gì.

 

Tôi hoảng hốt ngồi dậy: "Anh sao rồi? Có bị sao không?”

 

Cơn đau khiến ấy không nhịn lại nhíu mày.

 

“Có thể bị trật….”

 

Tôi lo lắng vết thương trên chân Quý Nam Sóc, muốn dùng phép thuật để chữa trị cho .

 

Tôi nhẹ nhàng xoa bóp chân bị thương của ấy, trong lòng thầm niệm thần .

 

Giây tiếp theo, tôi nghe thấy khớp của Quý Nam Sóc phát ra tiếng kêu răng rắc, ấy đau đớn rên lên: "A!”

 

Gòy xong, tôi lại dùng sai phép thuật rồi! Ngược lại cho vết thương của ấy nặng hơn.

 

Tôi vừa đau lòng vừa áy náy, không nhịn rơi nước mắt.

 

Quý Nam Sóc đau đến toát mồ hôi, lại an ủi tôi.

 

“Vết thương không phải do ra, khóc cái gì?”

 

Tôi cúi đầu: "Xin lỗi… Là do em không có năng lực.”

 

“Không liên quan đến . Ấy… Không khóc.”

 

Quý Nam Sóc nhíu mày, thô bạo lau nước mắt trên mặt tôi: "Nếu không Ngụy Nguy thấy lại tưởng tôi bắt nạt .”

 

Tôi tiến lại ôm chặt ấy: "Đừng dữ với em như không, em đã tự trách lắm rồi!”

 

Cơ thể ấy hơi cứng lại, lại… Không đẩy tôi ra.

 

7

 

Quý Nam Sóc bị trẹo chân, may là không bị tổn thương nặng.

 

Lưng ấy cũng bị thương, nếu không chăm sóc cẩn thận, để lại sẹo sẽ phiền phức.

 

Thằng nhóc này không muốn sống, nhất định phải kiên trì tập luyện, ngay cả Ngụy Nguy cũng không ngăn ấy.

 

Để giúp vết thương của Quý Nam Sóc mau khỏi, hằng ngày tôi mang thuốc, chờ sẵn ấy trong phòng thay đồ.

 

Quý Nam Sóc vừa thay đồ xong, kéo cửa ra, thấy tôi đứng bên ngoài thì giật mình.

 

Anh ấy bất đắc dĩ xoa xoa trán: "Lan Khê, đây là phòng thay đồ của nam.”

 

“Em biết mà, em biết chỉ có mình mới vào đây.”

 

Tôi kéo Quý Nam Sóc ngồi xuống: "Trước khi khỏi hẳn, nhất định không xuống nước tập luyện.”

 

“Cô có quyền gì mà quản tôi?”

 

“Em là vợ tương lai của chứ sao.”

 

Tôi không gì nâng chân dài của ấy lên, xịt thuốc vào chỗ bị trật, rồi nhẹ nhàng xoa bóp.

 

Quý Nam Sóc mím môi không gì, mắt chằm chằm vào tôi.

 

“Đây là phương pháp massage em mới học. Nghe bác sĩ , massage có thể thúc đẩy tuần hoàn máu tại chỗ, giúp dây chằng xung quanh khớp mắt cá hồi phục nhanh. Lực tay thế nào, đủ không?"

 

Tai Quý Nam Sóc từ từ đỏ lên, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.

 

Tôi biết, từ khoảnh khắc đó ấy đã dần dần buông bỏ phòng bị. 

 

Tóc trên trán rơi xuống, tôi vừa định đưa tay gạt đi thì ngón tay dài của Quý Nam Sóc đã nhanh chóng vén tóc tôi ra sau tai.

 

“… Lan Khê, đối xử với tôi như không đáng.”

 

Tôi ngẩng đầu với ấy: "Vợ chồng không cần phải tính toán những điều này.”

 

Quý Nam Sóc bất đắc dĩ không sửa lại tôi, chỉ là khóe môi cong lên đã để lộ suy nghĩ của ấy.

 

8

 

Sáng nay trường có bài thi thử, tôi vừa ra khỏi phòng thi đã vội vàng chạy đến bể bơi. 

 

Tôi vừa thay đồng phục xong, đứng bên ngoài phòng thay đồ nữ thì suýt đụng phải Quý Nam Sóc. 

 

Thằng nhóc này chống nạng, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như thường: "Sáng nay đi đâu ?” 

 

Thấy tôi ngẩn ra,Ngụy Nguy không nhịn trêu chọc vài câu: "Sáng nay em không đến, thằng cu này suýt nữa đã mòn hết kính cửa sổ, ăn cũng ít đi nhiều.” 

 

“Mồm cậu mọc da non à Ngụy Nguy?”

 

Tôi không nhịn , thằng nhóc này chống nạng mà còn dám đe dọa người ta. 

 

Thế mà Ngụy Nguy lại giơ hai tay đầu hàng: "Tôi sai rồi, tôi sẽ biến mất ngay." 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...