8
Hôm đó xem nhà xong, chúng tôi đặt cọc luôn.
Sổ đỏ chỉ đứng tên Châu Bình, khoản vay cũng chỉ mình đứng tên.
Mua xong nhà, lại về công ty thêm, còn tôi đi tìm nhà hàng mừng một mình.
Nhà hàng mà Linh Tiếu Tiếu đưa tôi đến ăn cũng không tệ, nên tôi gọi thêm một phần bít tết.
Ngày lấy sổ đỏ, Châu Bình phấn khởi hơn bao giờ hết, thậm chí còn vui hơn ngày chúng tôi đăng ký kết hôn. Có lẽ thật sự rất thích căn nhà này.
Tôi đi cùng đến lấy sổ đỏ, vừa bước ra khỏi trung tâm giao dịch bất sản thì thấy mẹ chồng và Linh Tiếu Tiếu.
Hai người khoác tay nhau, giống mẹ con ruột.
Nhìn thấy sổ đỏ trong tay Châu Bình, Linh Tiếu Tiếu chạy đến.
“Cẩn thận, coi chừng đứa bé.”
Châu Bình lo lắng, mặc kệ tôi đứng ngay đó, liền chạy tới ôm lấy Linh Tiếu Tiếu.
Linh Tiếu Tiếu tôi, ánh mắt đầy vẻ đắc thắng.
Tôi đặt tay lên ngực, tỏ vẻ đau lòng: “Châu Bình, chuyện gì đang diễn ra ở đây?”
“Lý Nguyệt, em thấy rồi đấy. Người là Tiếu Tiếu. Chúng ta ly hôn đi.”
Khi Châu Bình lời đó, tôi thấy lòng mình như giải thoát, suýt nữa tưởng rằng ta vẫn muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này với tôi.
Tôi ngước lên, đôi mắt dâng lên nước mắt.
“Châu Bình, lừa em, từng giữa và ấy chỉ là bè bình thường.”
Cuối cùng thì mọi chuyện cũng phơi bày. Châu Bình không buồn che giấu nữa, cúi xuống hôn lên má của Linh Tiếu Tiếu.
“Em thấy rồi đó, không còn em nữa. Hãy ly hôn trong êm đẹp nhé.”
Mẹ chồng đứng bên cạnh giễu cợt: “Cô là gà mái không biết đẻ, bao năm qua cái bụng vẫn im ắng, còn dám bám lấy con trai tôi à? Cho biết, Tiếu Tiếu đã mang thai rồi, nếu thật lòng Châu Bình thì hãy chủ ly hôn đi.”
Tôi suýt bật , đến lúc này mà bà ta còn mong tôi ra đi tay trắng vì “ ”.
Tại trung tâm giao dịch nhà đất, có không ít người đã tụ tập lại xem. Mẹ chồng như thể chuyện bà ta hoàn toàn bình thường.
“Ly hôn cũng , tôi phải chia một nửa căn nhà.”
Linh Tiếu Tiếu nghe xong lên.
“Chị Nguyệt, căn nhà đứng tên mỗi Châu thôi mà, liên quan gì đến chị?”
Tôi không để ý đến ta, chỉ thẳng vào Châu Bình.
“Số tiền trả trước có mười hai vạn là tiền tôi tích góp, cũng là tài sản chung của vợ chồng. Ngoài ra, tôi còn vay bè mười vạn, sao lại không tính là tôi góp tiền mua nhà?”
“Lý Nguyệt, tôi thất vọng. Hóa ra cũng như những người đàn bà khác, đều chỉ muốn tài sản của tôi.”
“Muốn tài sản của ? Năm năm qua chúng ta toàn phải đi nhà mà.”
Mẹ chồng nổi giận, bước lên.
“Cô ăn uống từ tiền của con trai tôi, nó còn nhà cho ở, mà còn không hài lòng?”
Châu Bình tiếp lời: “Đúng thế, phụ nữ các tham lam quá, chẳng phải là chỉ ngủ cùng vài lần thôi sao mà cái gì cũng muốn.”
Một số người nóng tính trong đám đông không chịu nổi nữa, đứng ra chỉ trích Châu Bình và mẹ ta.
“Đã ngoại với bồ mà còn mặt dày như , thật là vô liêm sỉ.”
“Vừa nhận sổ đỏ đã đòi ly hôn, đúng là không có lương tâm.”
“Cô không sợ sau này hắn ta cũng đối xử với như sao?”
Bị mọi người lên án, mẹ chồng nổi giận, lao vào tấn công. Nhưng người ngoài không nhường nhịn như gia đình, bà ta lập tức bị đánh cho một trận.
Châu Bình vào giúp cũng bị mấy người khác đánh cho một trận nhừ tử.
Nếu không phải Linh Tiếu Tiếu đang mang thai, thì cả ba chắc đã nằm gọn trên sàn.
Sau khi náo loạn, mọi người bị đưa về đồn cảnh sát. Tại đây, họ vẫn bám chặt lấy những lý lẽ vô liêm sỉ của mình, khiến cả cảnh sát cũng ngán ngẩm.
Dù việc đánh nhau là sai, nếu họ muốn kiện, những người đã giúp tôi có thể phải trả chi phí điều trị.
Bạn thấy sao?