Thử Ý Chiêu Chiêu – Chương 6

8Kiếp trước, vì nhẹ dạ cả tin, tài liệu mật của gia tộc bị đánh cắp, lợi ích cốt lõi bị xâm .Cuối cùng rơi vào cảnh sản.Kiếp này, còn sáu năm nữa mới đến lúc sản.Mấy tháng nay kể từ khi tôi trọng sinh, bố mẹ vẫn đang ở nước ngoài bàn chuyện ăn.Qua điện thoại quốc tế, lần nào tôi cũng khéo léo nhắc đến những thông tin liên quan.Nói cho họ biết cần phải ý ai, không tin tưởng ai.Nhưng lời của một đứa trẻ con chẳng có sức nặng gì, lần nào họ cũng lơ là cho qua.Tôi cũng không cố chấp, chỉ thở dài qua điện thoại.Than thở:“Bố mẹ, hai người nhất định phải việc thật tốt, đương nhiên, con không có ý nghi ngờ hai người đâu.”“Chỉ là nếu lỡ như gia đình chúng ta sản, con rượu của hai người sẽ phải lưu lạc đầu đường xó chợ… Đương nhiên, con tuyệt đối không có ý nghi ngờ hai người đâu.”“Trở thành chuột chạy qua đường, ai cũng đánh, ai cũng đuổi, có khi chỉ để ăn một miếng cơm cũng phải quỳ xuống cầu xin người khác, thật đáng thương… Đương nhiên…”Lời than thở bị cắt ngang.Bố tôi cuối cùng cũng bất đắc dĩ , hứa sẽ ghi nhớ lời tôi, điều tra kỹ càng.Nhưng , giọng ông lại trở nên nghiêm túc:“Chiêu Chiêu, nghe con tự tìm cho mình một vệ sĩ?”Mấy tháng nay, Bùi Chấp cùng tôi tham gia một vài bữa tiệc.Trong những bữa tiệc này có rất nhiều tài nguyên để tìm kiếm, tôi muốn mở đường cho ấy.Trong giới này, tin tức thường lan truyền rất nhanh.Hơn nữa, Bùi Chấp đẹp trai, dáng người cũng đẹp, mặc vest vào càng thêm nổi bật và cuốn hút trong các bữa tiệc.Rất nhiều người thèm muốn ấy, rất nhiều người đến bắt chuyện với ấy.Nhưng đều bị vẻ mặt lạnh lùng và khó chịu của ấy dọa sợ.Vì , ấy càng nổi tiếng hơn.Suy nghĩ một lúc, tôi :“Bố, không phải vệ sĩ, là người con thích.”Đầu dây bên kia im lặng.Đêm khuya se lạnh, tôi ngồi bên cửa sổ, cầm cốc sữa ấm Bùi Chấp vừa mang vào.“Bố mẹ, con biết, bây giờ Bùi Chấp không lọt vào mắt hai người, con biết hai người nhất định không muốn giao con cho ấy, con cũng không cầu xin hai người đồng ý cho chúng con ở bên nhau.”Ngẩng đầu Bùi Chấp đang ngồi đọc sách dưới ánh đèn bàn ở phòng khách, tôi :“Con chỉ cầu xin một cơ hội, một cơ hội để Bùi Chấp ở bên cạnh con, kéo ấy ra khỏi vũng bùn, kéo ấy vươn lên, trở nên tốt đẹp hơn.”“Nếu không thử mà đã bị phủ nhận, bị coi thường, bố mẹ, như thật không công bằng với Bùi Chấp.”Im lặng vài giây, đầu dây bên kia đổi người.Giọng dịu dàng của mẹ tôi từ từ vang lên:“Nhưng Chiêu Chiêu, nếu kết quả cuối cùng không như con mong muốn, nó vẫn chìm trong vũng bùn, tự sa ngã thì sao?”“Chiêu Chiêu, lúc đó con sẽ thế nào?”9Nếu Bùi Chấp vẫn không thể thoát khỏi kết cục của kiếp trước.Phải sao?Sẽ thế nào?Hôm đó chuyện điện thoại, tôi đã không trả lời mẹ.Chỉ với bà: “Mẹ, Bùi Chấp sẽ thay đổi.”Nhưng không ngờ, chưa đầy mấy ngày sau cuộc gọi đó, trong một bữa tiệc, từ đầu đến cuối, Bùi Chấp đều không xuất hiện.Nhắn tin không trả lời, gọi điện không nghe máy.Máu và những vết sẹo của kiếp trước ức chế hiện lên trong đầu tôi, tôi như ngồi trên đống lửa.Cuối cùng, tôi lại tìm thấy Bùi Chấp ở chợ đen.Dưới ánh đèn lấp lánh, khung cảnh hỗn loạn, tôi mặc váy dạ hội, trông lạc lõng vô cùng.Rất nhiều người tôi, mùi rượu nồng nặc, mùi t.h.u.ố.c lá xộc vào mũi, vì có vệ sĩ đi cùng nên không dám đến gần.Chỉ có một người khác biệt.Đó là một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi, vẻ ngoài nho nhã lịch sự, áo sơ mi cởi hai cúc, để lộ hình xăm dày đặc.Cầm ly rượu trên tay, ông ta bước đến bên tôi: “Tạ tiểu thư, đây không phải là nơi nên đến.”Tôi cau mày: “Ông quen tôi?”Người đàn ông : “Người bỏ ra ba mươi nghìn mỗi tháng để mua Bùi Chấp từ chỗ tôi, tôi đương nhiên phải điều tra rõ ràng.”Tôi vội vàng hỏi: “Bùi Chấp có ở đây không?”Ánh mắt tôi liếc sang một bên.Sàn đấu quyền bên cạnh đầy vết m.á.u chưa lau sạch, trái tim tôi thắt lại.Người đàn ông không trả lời, chỉ thong thả uống một ngụm rượu.Nhạc nền lúc này chuyển đổi, tiếng reo hò xung quanh càng lớn hơn.Giữa vô vàn tiếng ồn ào, người đàn ông đối diện , giọng truyền thẳng vào tai tôi.Ông ta với tôi:“Tạ tiểu thư, giá đưa ra vẫn còn quá thấp.”“Sử dụng con ch.ó điên đó, đáng giá hơn nhiều chứ.” 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...