Thôn Của Những Đàn [...] – Chương 1

1

Đàn ông gả vào thôn chúng tôi đều phải qua kiểm tra của trưởng thôn để đánh giá cấp bậc.

Eo thon, mông lớn thì dễ sinh đẻ, dĩ nhiên là loại thượng phẩm.

Không chỉ hưởng sính lễ hậu hĩnh, mà còn mười người phụ nữ hầu hạ cùng một lúc.

Còn những loại hạ phẩm thì sao…

Chị em chúng tôi mắt sắc bén, tất nhiên sẽ không dễ dàng dẫn loại hạ phẩm về thôn.

Nhưng mấy năm gần đây, đàn ông gả vào thôn càng ngày càng yếu ớt.

Để có thể sớm sinh sản, trưởng thôn cầu chúng tôi phải dẫn đàn ông về trước kỳ sinh sản.

Tính ngày, chỉ còn hơn nửa tháng nữa.

Bạn trai Từ Bằng thấy tôi đang suy nghĩ xa xăm, không nhịn đưa tay mò vào cổ áo tôi sờ soạng.

“Tiểu Lăng, cầu hôn đã lâu rồi.”

“Có phải nên cho một danh phận, đưa về thôn qua một chút?”

Tôi giả vờ tức giận, gạt tay ta ra: “Từ Bằng, chẳng phải chỉ muốn hưởng thụ phụ nữ trong thôn chúng tôi thôi sao?”

“Sao lại nôn nóng như , đặt tôi ở đâu?”

Nghe , ánh mắt Từ Bằng lộ ra chút lo lắng.

Anh ta nhẹ nhàng hôn tôi lấy lòng: “Làm sao có thể như ?”

“Tiểu Lăng, trong lòng chỉ có em.”

“Chỉ là… Đưa người đàn ông chất lượng như về thôn, em chắc chắn sẽ rất hãnh diện.”

“Anh cũng chỉ muốn để em phong quang một chút thôi.”

Nói đến đây, dường như Từ Bằng đã tưởng tượng ra phúc lợi hấp dẫn ấy trong đầu.

Anh ta không gì thêm, đè tôi xuống dưới thân, bên tai chỉ còn lại tiếng thở dốc của đàn ông.

Tôi nhẹ nhàng ôm lấy eo ta, từng chút cảm nhận rõ ràng vòng bụng của Từ Bằng.

“Được thôi, tuần sau chúng ta cùng về thôn.”

2

Trên đường về thôn, Từ Bằng háo hức không chịu nổi.

Anh ta liên tục tìm kiếm thông tin về thôn tôi trên điện thoại.

Nhưng kết quả chẳng có gì cả.

Cũng phải, thôn chúng tôi vốn là một nơi bị lãng quên.

“Tiểu Lăng, phụ nữ trong thôn chắc chắn cũng xinh đẹp như em, đúng không?”

Thấy dáng vẻ lo lắng của ta, tôi sợ xảy ra chuyện gì, vội mở album ảnh trong điện thoại ra.

Năm ngoái, khi các chị em về thôn tụ họp, chúng tôi đã đặc biệt chụp một tấm ảnh chung.

Từ Bằng vừa thấy, yết hầu ta chuyển , ánh mắt chứa vài phần dục vọng.

“Cô nào cũng có đôi mắt nai xinh đẹp thế này, quả là thôn người đẹp.”

Vừa bước vào thôn, chúng tôi gặp mấy chị em đang lấy nước.

Họ vừa thấy Từ Bằng, ánh mắt không thể rời đi.

“Quả nhiên chị Tiểu Lăng lợi , dẫn một người đàn ông chất lượng tốt như về.”

“Năm nay chắc chắn sẽ trưởng thôn đánh giá là loại thượng phẩm.”

Nghe , Từ Bằng càng tự tin, ưỡn thẳng lưng khoe khí phách.

Trên đường về nhà, chúng tôi gặp một vài người đàn ông khác cũng dẫn về thôn.

Họ như những con gà chọi, nhau đầy địch ý, chỉ muốn lập tức đánh bại đối thủ.

Khi gặp mẹ và em tôi, trong lòng Từ Bằng như cỏ dại mọc lên.

Trên bàn ăn, ta không kiềm mà trêu chọc em tôi.

Nhìn em uốn éo eo, dáng vẻ như không thể kìm nén .

Tôi nhẹ nhàng dặn em ấy: “Tối nay chị đi họp ở nhà trưởng thôn, em nhớ nhẹ tay thôi.”

3

Đêm dẫn đàn ông về, chúng tôi phải đến nhà trưởng thôn họp, đó là quy tắc trong thôn.

Chị em lâu ngày không gặp, thân thiết vô cùng.

Nhưng trưởng thôn lại đầy lo âu.

Sau một lúc, bà ấy mới nhẹ nhàng gõ lên bàn: “Năm ngoái dẫn toàn đàn ông chất lượng kém về.”

“Dương khí trong xương cốt quá ít, thai nhi sinh ra đều không thể vỡ lời nguyền.”

“Cơ hội của chúng ta không còn nhiều, năm nay nhất định phải khiến đàn ông trong thôn sinh sản thành công.”

Nghe , chị em bắt đầu lo lắng.

“Những người đàn ông này thật không ra gì, không ngờ dương khí lại yếu ớt đến !”

“Thật đáng tiếc, chị tôi khó khăn lắm mới tìm một cái bụng phù hợp không ngờ sinh ra vẫn mang lời nguyền.”

“Chúng ta phải tranh thủ thời gian, nghiêm túc sàng lọc đợt này, mong chọn ra nhiều loại thượng phẩm.”

Trưởng thôn gật đầu, sau đó về phía tôi.

“Tiểu Lăng, người dẫn về lần này không tệ, cố gắng để cậu ta mang thai nhiều lần.”

“Bụng của đàn ông không đáng gì, chỉ cần thỏa mãn lòng tham của họ là .”

“Đúng rồi, nhớ bổ sung thêm dương khí cho người này.”

“Ba ngày sau sẽ đánh giá, đến lúc đó, người đàn ông không chọn là loại thượng phẩm sẽ bị đưa đến chỗ tụ dương như loại hạ phẩm.”

Nói xong, trưởng thôn phẩy tay, quay về phòng nghỉ.

Khi tôi trở về nhà, nghe thấy trong phòng em đang vang lên tiếng ân ái.

Quả nhiên Từ Bằng không thể chịu đựng nổi cả một ngày.

Nhưng như cũng tốt, dù sao phụ nữ trong thôn chúng tôi, khi đến 20 tuổi đều phải mượn bụng đàn ông để tái sinh máu thịt.

Năm nay, tôi và em đều đã đến tuổi, đang trông chờ vào cái bụng của Từ Bằng!

4

Nghe chỉ còn ba ngày nữa là đến cuộc tuyển chọn, đám đàn ông ai nấy đều hăng hái chuẩn bị.

Họ không hề nghi ngờ gì, hoàn toàn không quan tâm đến việc những người đàn ông trước đây đã gả vào thôn chúng tôi đều biến đi đâu.

Mẹ tôi nấu hẳn một nồi canh nhân sâm kỷ tử: “Này Tiểu Từ, uống thêm một bát nữa đi.”

Từ Bằng nheo mắt chằm chằm vào ngực của mẹ tôi: “Dì giữ dáng tốt quá nhỉ.”

“Người bình thường chắc chắn không thể nhận ra, dì đã có hai con rồi.”

Mẹ tôi mắt thoáng lên ý , cúi đầu : “Tôi gì có phúc như chúng nó đâu, nếu là mấy năm trước, có khi ba mẹ con tôi đều đã để mắt đến cậu rồi ấy chứ?”

Từ Bằng có chút chột dạ liếc tôi, sợ rằng chuyện đêm qua lăng nhăng với em tôi bị tôi phát hiện.

Nhưng ta vẫn không chịu bỏ cái ý định xấu xa, không kìm lại đưa tay dưới bàn sờ mó Tiểu Như.

Sau bữa cơm, tôi nhân lúc không có ai đến gần mẹ.

“Mẹ, thân hình của Từ Bằng không tệ, hay là chúng ta cùng hưởng thụ một chút?”

Mẹ tôi nhướng mày, u sầu : “Ôi, vẫn phải ưu tiên các con trước đi.”

“Theo tuổi hiện tại, năm nay mẹ mới mười tám thôi, còn sớm lắm.”

Bà ấy mò mẫm hồi lâu, rồi rút ra một viên thuốc đen ngòm.

“Tìm cơ hội cho Tiểu Từ uống viên tụ dương đan này, lần này con với Tiểu Như thế nào cũng phải vỡ lời nguyền.”

“Viên này mẹ đã tốn không ít loại hạ phẩm mới chế tạo ra .”

“Vì để cả thôn chúng ta sớm rời khỏi cái nơi quỷ quái này, tốc độ phải nhanh lên.”

Nghe những lời đó, tôi im lặng nhận lấy viên tụ dương đan.

Tối hôm đó, tôi lừa Từ Bằng uống viên thuốc đó.

May mắn ta vẫn chưa phát hiện ra sự lạ trong bụng, chỉ mải mê hưởng lạc khắp nơi.

Lúc ta ngủ say, tôi nhẹ nhàng áp tai lên bụng nghe ngóng.

Không biết hạt giống ngày trước gieo xuống có hấp thụ đủ dương khí hay chưa?

Điện thoại của Từ Bằng hiện lên vài tin nhắn.

【Anh em, cậu thăm dò thôn người đẹp thế nào rồi?】

【Hứa rồi là cùng nhau chia sẻ, đừng quên đó!】

【Tôi còn đưa lên giường cho cậu rồi, thằng nhóc cậu phải giữ lời đấy!】

Tôi ghét bỏ liếc người đàn ông bên cạnh.

Chỉ nghĩ đến việc phải từ bụng của kẻ đầy dục vọng này chui ra, tôi đã thấy khó chịu.

Nhưng giờ chẳng còn cách nào khác.

Khi tái tạo lại máu thịt, nhất định phải hấp thụ đủ dương khí thì mới có thể vỡ lời nguyền, trở về thân xác thật.

Cách đây không lâu, trưởng thôn đã tính toán, đại nạn của thôn chúng tôi sắp đến rồi…

5

Vào ngày tuyển chọn, tất cả mọi người trong thôn đều tụ tập lại.

Bà Lục bảo đám đàn ông đứng nghiêng người xếp thành một hàng dọc.

“Muốn chọn loại thượng phẩm, điều đầu tiên là mông phải to.”

Bà ấy lấy một cái chảo sắt đen, đo thử kích cỡ phần hông của đám đàn ông.

“Chỉ những ai lớn hơn cái chảo này mới coi là đạt cầu.”

Nghe thấy , Từ Bằng lập tức cố gắng uốn người ra sau.

Vì muốn tận hưởng các trong thôn, dạo gần đây ta không ngừng tập luyện ở phòng gym.

Cơ mông luyện khá tốt, nên dễ dàng vượt qua.

Có vài người đàn ông gầy yếu, dù cố gắng ưỡn mông lên trời cũng không đủ lớn.

Chỉ đành hậm hực lui xuống, hy vọng nếu có thể nhận một khoản sính lễ thì cũng coi như là đền bù.

Bà Lục hài lòng vỗ nhẹ lên người Từ Bằng, “Vòng thứ hai, là kiểm tra phẩm chất của các cậu.”

“Dù sao cũng có nhiều đàn ông muốn vào thôn nên phải chọn lựa kỹ.”

Nói xong, bà ấy lấy một cuốn sách về nam đức từ trong áo, ném cho bọn họ.

“Một giờ đồng hồ, ai đọc hơn nửa số trang thì qua cửa.”

Những người kia thấy hai chữ “Nam đức”, sắc mặt đều không mấy dễ chịu.

Nhưng về phía các trong thôn, nghĩ đến cuộc sống sung sướng sau khi chọn loại thượng phẩm, tất cả đều nghiến răng bắt đầu học thuộc lòng.

Thời gian cứ thế trôi qua, vẻ mặt của Từ Bằng ngày càng tự tin.

Không ngoài dự đoán, quả nhiên chỉ có ta vượt qua bài kiểm tra này.

Tôi biết, trong điện thoại ta có không ít bài viết tuyên truyền về nữ đức.

Chỉ cần đổi nữ đức thành nam đức, với ta thì việc học thuộc không phải chuyện khó.

Vẻ mặt của Từ Bằng ngày càng hưng phấn, trưởng thôn tuyên bố ta chính là loại thượng phẩm của năm nay.

Chẳng mấy chốc, các trong thôn đã vây quanh ta, áp sát vào người ta.

Anh ta mải mê tận hưởng sự dịu dàng, hoàn toàn không để ý rằng những người đàn ông khác đều như những con rối bị dẫn đi.

Trưởng thôn nháy mắt với mẹ tôi, hai người cùng bước về phía từ đường.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...