#11
“Chú sẽ đối xử với tôi như sao?” Bạch Nhuyễn Nhuyễn có chút khó tin.
Cũng không có gì lạ khi ấy không tin, dù sao lúc trước Phó Diễn đối xử với ấy không tệ.
Nhưng mà câu tiếp theo của Bạch Nhuyễn Nhuyễn khiến cho tôi cạn cmn lời luôn.
“Chú thay đổi nhiều như , không phải vì hành vi của tôi hơi quá đáng sao?”
Cừ thật cừ thật, chẳng trách Phó diễn lại dễ dàng bắt chẹt ấy như .
Phó Diễn vẫn chưa tẩy não ấy, ấy lại bắt đầu nghi ngờ chính mình.
“Cô cảm thấy là do bản thân quá phận sao?” tôi đè nén sự không kiên nhẫn của mình xuống, ý đồ muốn hiểu rõ suy nghĩ của ấy.
Bạch Nhuyễn Nhuyễn lại bắt đầu im lặng không gì, bộ dáng khó có thể mở miệng .
Thật ra tôi biết rõ ấy đang nghĩ gì.
Cốt truyện thể hiện rõ nội tâm của Bạch Nhuyễn Nhuyễn.
Làm một nữ chính ngọt ngào như những thánh mẫu ngày xưa, đạo đức của Bạch Nhuyễn Nhuyễn có phần quá mức hơn bình thường.
Cô ấy cho rằng bản thân không nên có bất kỳ dây dưa nào với Chương Thần.
Càng cho rằng nếu lúc trước đã thích Phó Diễn, vẫn nên luôn thích hắn mới đúng.
Mặc dù lúc đó Phó Diễn ra sức cự tuyệt ấy, thậm chí còn đem những người phụ nữ về nhà, ám chỉ rằng hắn thích những phong , thành thục chuyện đó, vĩnh viễn sẽ không thích kiểu nhỏ non nớt như ấy.
Cô ấy vốn đã bị ràng buộc với những tư tưởng đó, hơn nữa Phó Diễn lại còn đỏ mắt, lên án ấy, là do ấy đã trêu chọc hắn trước, ấy càng không còn lời nào để , chỉ có thể chấp nhận viễn cảnh trước mắt, để cho Phó Diễn tùy ý khi dễ mình.
“Trước tiên, chúng ta cần rõ một số chuyện.” Tôi ấy, “Đầu tiên, không hề có lỗi gì với Phó Diễn cả. Là Phó Diễn cự tuyệt trước, biểu hiện cự tuyệt của hắn rõ ràng như , nếu vẫn còn theo đuổi hắn, thì đầu óc thật sự có vấn đề.”
“Tiếp theo, cho dù có sai chuyện gì, Phó Diễn cũng không có quyền trừng , x â m h ạ i , cũng không cần phải tha thứ cho hắn.”
“Từ đầu đến cuối, không chuyện gì có lỗi với Phó Diễn cả, càng chưa tới quá phận gì đó. Nếu như cảm thấy bản thân thật sự đã quá phận, cũng nên là với Chương Thần mới đúng. Vì sao lại muốn bên cạnh Chương thần, lẽ nào là vì muốn chọc tức Phó Diễn sao?”
“Không phải.” Bạch Nhuyễn Nhuyễn , gương mặt hiện lên tia đỏ bừng.
“Vậy thì không có vấn đề gì, không cần phải xin lỗi ai cả.”
Bạn thấy sao?