Chỉ là, nụ Tần Thánh, chỉ ngưng kết trong nháy mắt, ở giây tiếp theo, bỗng biến thành sự nghiêm túc, cực kỳ nghiêm túc : "Em khẳng định muốn tham gia bữa tiệc đêm nay sao? Em cũng biết, bữa tiệc đêm nay, ta là nhân vật chính, chuẩn bị đón gió tẩy trần cho ta!"
"Vì sao không đi?" Bạc Sủng Nhi lẩm bẩm hỏi lại, tất nhiên là biết ta trong miệng Tần Thánh là ai, đáy mắt có chút đau thương và bất lực, một giây sau, lại nhíu mày, tự tin như , khoa trương như thế, vươn tay, chỉ chỉ bên ngoài, vênh váo khinh người: "Mở cửa xe cho em!"
Tần Thánh nghe lệnh, cấp tốc xuống xe, một bộ nho nhã lễ độ, cúi người mở cửa xe cho Bạc Sủng Nhi, lấy công chúa kiêu ngạo đi ra, mới đóng cửa, đứng dậy, thái độ mười phần thân sĩ, phát huy vô cùng tinh tế.
Hôm nay Bạc Sủng Nhi ăn mặc rất đẹp.
Cô có một cặp đùi đẹp để cho phụ nữ ở thiên hạ nữ ghen ghét hâm mộ, đi giày cao gót 10cm, để tất cả đàn ông đều không dời nổi mắt.
Cô còn có huyết thống để người ở khắp thiên hạ đều ghen ghét hâm mộ, Bạc Tình và Cấm Úc, hai người hôm nay còn đẹp kinh người, chính là cha mẹ của .
Cô mặc chiếc váy ngắn trễ ngực, váy rất ngắn, phía trước, có thể mơ hồ thấy bộ ngực sữa, đi trên đường, loáng thoáng có thể thấy hết đôi chân, thế phối hợp khí chất của , lại cao quý như .
Lúc này "Hoàng Cung" do Tần Thánh tiếp quản, sửa chữa qua, trang trí xa hoa tráng lệ, giống như thủy cung.
Người ở bên trong, tất cả mọi người đều mặc trang phục lộng lẫy, danh viện rất nhiều, khi Bạc Sủng Nhi bước vào, tập thể đã bị ảm đạm phai mờ.
Trở thành điểm tập trung toàn trường.
Đã có người nhao nhao đi về phía Bạc Sủng Nhi, khách khí chào hỏi: "Bạc công chúa, Tần thiếu gia..."
Bạc Sủng Nhi không chút để những người kia trong mắt, đi thẳng vào bên trong, lại có người không có mắt, vươn tay, ngăn cản đường đi của Sủng Nhi.
"Tự giới thiệu, tôi là tổng giám đốc công ty Phong Nguyên, Lâm Nguyên, không biết Bạc tiểu thư, có thể nể mặt uống một ly hay không?"
Lâm Nguyên vừa hết, liền có một ly rượu, nhẹ nhàng đưa tại trước mặt Bạc Sủng Nhi.
Bạc Sủng Nhi nghiêng đầu, ngoảnh mặt ngơ, ly rượu cũng chẳng muốn tiếp, ánh mắt loạn ở trong đám người.
Bạn thấy sao?