Thành hôn chưa đầy ba năm, Thẩm Chiếu Tuyên đã nuôi một ngoại thất. Ngoại thất đó ta từng gặp qua, mơn mởn đến mức như có thể vắt ra nước, khiến chính ta nhìn còn động lòng. Nàng ngậm một quả nho trong miệng, cúi đầu đưa tới trước mặt Thẩm Chiếu Tuyên. Chớp mắt. Thanh âm nước chảy vang khắp căn phòng. Nàng yêu kiều cười, vẻ quyến rũ bức người: “Nếu lần này nàng ta không giữ được thai, gia có nạp thiếp vào phủ không?” “Tất nhiên rồi.” Trong mắt hắn là ý cười đầy mãn nguyện, nơi khóe miệng vẫn còn vương chút nước nho.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?