16.
Chỉ khác một điều là thời gian đăng bài của hai tài khoản lệch nhau một ngày.
Tần Nghiêm cũng thấy, ánh mắt trầm xuống.
Tôi trả lại điện thoại cho Bạch Chu Chu:
“Đây không phải là WeChat của Tần Nghiêm. Không tin thì thử gọi video đi.”
Bạch Chu Chu tức giận:
“Không thể nào! WeChat này là tài xế của Tần Nghiêm trực tiếp giới thiệu cho tôi. Ba năm trước khi tôi mới ra mắt, quản lý đưa tôi đến một buổi tiệc, tôi bị nhà đầu tư chuốc rượu, chính Tần Nghiêm bảo tài xế giúp tôi thoát khỏi đó.”
Sắc mặt Tần Nghiêm lạnh hẳn.
Anh nhớ rất rõ vụ việc mà Bạch Chu Chu nhắc tới.
“Hôm đó là Miên Hoa thấy có người bị ép uống rượu nên mới nhờ tài xế tới giúp, không phải là tôi.”
Bạch Chu Chu không cam lòng:
“Không thể nào!”
Tần Nghiêm lạnh. Nếu không vì có Miên Hoa ở đây, đã chẳng phí lời với ta thêm một câu nào. Anh lấy điện thoại gọi tài xế đến.
“Tần tổng, tìm tôi có việc gì ạ?”
Tần Nghiêm châm điếu thuốc, lơ đãng:
“Anh chuyện với người ta lâu thế, không định giải thích gì sao?”
Tài xế run rẩy, lau mồ hôi lạnh trên trán, nhắm mắt lại rồi bắt đầu thú nhận:
“**WeChat đó không phải của Tần tổng, người trò chuyện với suốt ba năm qua luôn là tôi. Lúc đó thấy xinh đẹp nên tôi muốn theo đuổi .
“Nhưng cứ đòi WeChat của Tần tổng, trong mắt chỉ có ấy, nên tôi lén tạo một tài khoản khác và đó là của Tần tổng.
“Trước đây vì công việc mà tôi có dịp kết WeChat với Tần tổng, để không nghi ngờ, tôi sao chép hết các bài đăng của ấy vào tài khoản của mình.
“Thực lòng tôi thích và luôn muốn sự thật, không biết phải thế nào.**”
Bạch Chu Chu giơ tay tát ta một cái:
“Anh ghê tởm quá! Anh dám giả Tần tổng chuyện với tôi suốt ba năm! Không lạ gì suốt thời gian đó tôi hẹn gặp mặt cũng không chịu, gửi video thì không nhận.”
Tài xế ra sức xin lỗi:
“Xin lỗi Chu Chu, thực sự xin lỗi.”
Bất ngờ, ta quỳ một gối, lấy từ túi ra một chiếc nhẫn đã chuẩn bị từ lâu:
“**Chu Chu, tuy không giàu có như Tần tổng, thật sự thích em.
Em từng rằng em thích tính cách thú vị của . Hãy đến với nhé, nhất định sẽ đối tốt với em. Lương mỗi tháng hơn hai mươi ngàn, em không muốn đi thì cứ nghỉ, nuôi em.**”
Bạch Chu Chu chỉ mong gả vào nhà giàu, giờ phát hiện tất cả chỉ là ảo mộng, hoàn toàn mất hết lý trí, không quan tâm đang phát sóng trực tiếp:
“Cút! Anh nghĩ là cái thá gì, xứng với tôi sao!”
“Trời đất ơi! Cái vẻ điên cuồng của Bạch Chu Chu hoàn toàn không giống ngọc nữ ngọt ngào bình thường tí nào cả.”
“Các người đều bị Bạch Chu Chu lừa rồi. Cô ta chưa bao giờ là bông hoa trắng thuần khiết gì cả. Mấy vụ bị tiền bối chèn ép toàn do ta tự bày ra, còn Đàn Miên Hoa chưa bao giờ cướp tài nguyên của ta, mà là Bạch Chu Chu thường xuyên cướp của người khác.”
“Bạch Chu Chu là đồ ngốc sao, ba năm mà người ta không chịu gặp mặt hay gọi video, chẳng lẽ ta không nghi ngờ gì à?”
“Hôm qua thấy trên hot search, hôm nay tôi đặc biệt xin nghỉ để ở nhà xem show này, đúng là không uổng công xin nghỉ, quá sốc!”
Bạch Chu Chu phát điên trên chương trình, buộc chương trình phải kết thúc sớm.
Tối hôm đó, Bạch Chu Chu thấy bài đăng của Tần Nghiêm trên Weibo, lúc đầu cũng không hiểu gì, sau nghĩ rằng đó là một tín hiệu từ Tần Nghiêm dành cho mình nên ta đăng một bài trả lời.
Nhìn thấy bài trả lời không bị xóa, ta càng tin rằng mình đã đoán đúng.
17.
Chương trình vừa kết thúc đã nhanh chóng chiếm lĩnh bảng xếp hạng tìm kiếm hot.
#Bạn chính thức của thiếu gia Đàn Miên Hoa#
#Bạch Chu Chu phát điên trên sóng chương trình##Bạn trai của Bạch Chu Chu là tài xế của thiếu gia##Thiếu gia tha thiết mong tái hợp##Phốt của Bạch Chu Chu#
18.
Bạch Chu Chu phát điên trong văn phòng của người quản lý.
Cô ta đập hết mọi thứ trên bàn xuống đất, hét lên với người quản lý:
“Tôi đã nằm trên hot search mấy ngày liền, mà còn không gỡ nổi một cái? Chị là đồ vô dụng à!”
Người quản lý không nể nang, cho ta một cái tát để ta yên lặng.
Chị ấy lấy từ ngăn kéo ra một xấp giấy tờ chấm dứt hợp đồng
“Cô còn mặt mũi nào mà loạn?
Tôi đã dồn bao nhiêu tài nguyên vào , và báo đáp tôi thế này à?
Đây là toàn bộ hợp đồng chấm dứt từ các thương hiệu.
Theo hợp đồng, do lỗi của tổn đến hình ảnh thương hiệu, phải bồi thường gấp mười lần tiền vi phạm.
Bản trên cùng là hợp đồng chấm dứt giữa công ty và , ký vào đi.”
Bạch Chu Chu liền ném xấp giấy sang một bên:
“Tôi không ký! Tôi đã tạo ra bao nhiêu giá trị cho công ty, giờ tôi gặp chuyện, công ty muốn đá tôi một cước à? Đừng có mơ!”
Người quản lý liếc ta, đã bao năm, chị ấy gặp không ít nghệ sĩ.
“Theo hợp đồng, nếu do lỗi cá nhân của tổn thất cho công ty, công ty có quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng và cầu bồi thường một triệu nhân dân tệ.
Nếu ký vào hợp đồng chấm dứt này, công ty sẽ bỏ qua khoản bồi thường, chỉ cần bồi thường cho các thương hiệu là .”
Bạch Chu Chu biết công ty đã hoàn toàn bỏ rơi ta. Cô khóc trong văn phòng:
“Lấy đâu ra tiền mà đền! Tiền tôi kiếm mấy năm qua đều bị công ty lấy hết rồi, chị bảo tôi lấy gì để đền cho họ!”
“Đó là chuyện cần phải nghĩ.”
“Chị Quán, tôi không đền nổi số tiền vi phạm này, chị giúp tôi nghĩ cách đi, tôi cầu xin chị mà.”
Trợ lý bên ngoài gõ cửa hai cái:
“Giám đốc, nghệ sĩ mới ký hợp đồng đã đến, đang đợi chị trong phòng họp.”
Người quản lý đứng lên, Bạch Chu Chu, lạnh lùng :
“Ký xong thì thu dọn đồ đạc mà đi, đừng mất mặt quá.”
Sau khi chấm dứt hợp đồng với công ty, Bạch Chu Chu bán hết tất cả những gì mình có vẫn không đủ để trả tiền vi phạm hợp đồng.
Khi bị các thương hiệu kiện, bị đưa vào danh sách nợ xấu.
Sau đó, Bạch Chu Chu muốn ký hợp đồng với các công ty truyền thông khác, không có công ty nào nhận mà còn đưa vào danh sách đen.
Tài xế bị Tần Nghiêm sa thải, sau đó nhiều lần tìm Bạch Chu Chu đều bị ta mắng đuổi đi.
19.
Sau chương trình tạp kỹ, Tiểu Quái Thú bỗng nổi tiếng chỉ sau một đêm.
Nhiều nhà đài liên lạc, muốn tôi và Tần Nghiêm dẫn nó tham gia các show. Những cuộc gọi như , gần đây tôi nhận không biết bao nhiêu lần.
Tần Nghiêm từ phía sau ôm tôi, hơi thở ấm áp phả vào tai:
“Miên Hoa, chúng ta kết hôn đi.”
Tôi bật :
“Không phải đã ai quay đầu trước là chó à?”
Tần Nghiêm lồng vào tay tôi một chiếc nhẫn:
“Cưới em là rồi.”
— Toàn văn hoàn —
Bạn thấy sao?