6
Khi Cố Cảnh đến đón con, Cố Thời Bạch với vẻ mặt hoảng sợ với ta: "Bố, mẹ phát điên rồi. Mẹ cứ khắp nơi rằng mẹ chỉ có một đứa con !"
—-----
Khi Cố Cảnh và Cố Thời Bạch quay lại sau một tháng, thái độ của họ đã trở nên thận trọng hơn nhiều.
Cố Cảnh : "Sầm Hạ, em bị bệnh rồi."
Anh ta để tôi gọi video cho bè và người thân, để họ với tôi rằng con mà tôi vẽ ra, người mà tôi với tất cả hàng xóm rằng tôi thương nhất, hoàn toàn không tồn tại, đó chỉ là sự hoang tưởng của tôi.
Họ lôi ra những cuốn album ảnh trong nhà, ép tôi phải cùng họ hồi tưởng về quá khứ.
Nhưng quá khứ của chúng tôi quá nhạt nhòa, giống như cuốn album không thể lấp đầy những bức ảnh, hầu như không có bức ảnh nào của cả gia đình ba người, chủ yếu là ảnh ghi lại quá trình lớn lên của Cố Thời Bạch, xen lẫn một vài bức ảnh của tôi và nó.
Đến khi nó dần lớn lên, có lẽ do bản tính của con trai khiến nó gần gũi hơn với người có quyền lực trong gia đình, người có thể cung cấp cho nó những điều kiện tốt hơn, nó thấu sự lạnh nhạt và xa cách của Cố Cảnh đối với tôi, và không còn muốn chụp ảnh chung với tôi nữa.
Bây giờ, họ lại cầm cuốn album gần như không có mấy tấm ảnh của tôi, ra sức kể lại những kỷ niệm đã qua, cố gắng thuyết phục tôi rằng, tôi chưa bao giờ có một đứa con .
Tôi lạnh: "Các người đang tôi điên rồi đúng không?"
Cố Cảnh lắc đầu: "Không, Sầm Hạ, em chỉ là bị bệnh thôi."
Anh ta lấy ra một tờ giấy cầu phẫu thuật, nắm lấy tay tôi, giọng thậm chí còn nghẹn ngào:
"Sầm Hạ, tại sao em không cho biết, chúng ta vốn dĩ có thêm một đứa con?"
Tôi im lặng ta.
Trên gương mặt ta lộ rõ sự hối lỗi và hối hận:
"Về chuyện của Chu Thiển, có thể giải thích, không phải như em nghĩ đâu."
Anh ta chỉ trân trọng tài năng của Chu Thiển, nên mới dành cho ta nhiều sự quan tâm hơn một chút, đối xử tốt với ta cũng chỉ là một cách để lấy lòng cấp dưới mà thôi.
Giọng của ta chưa bao giờ dịu dàng đến thế:
"Sầm Hạ, biết em đã hiểu lầm về mối quan hệ giữa và Chu Thiển, mới dẫn đến sự bốc đồng thai và ly hôn với .
"Sau đó, em hối hận, và chính vì em mới tưởng tượng ra rằng mình có một đứa con .
"Sầm Hạ, lỗi là ở , là đã không giữ đúng giới hạn, không ý đến khoảng cách giữa và cấp dưới, khiến em hiểu lầm và đau lòng, khiến em bệnh đến mức này."
Kiếp trước, sau mười hai năm vợ chồng, tôi chưa bao giờ thấy Cố Cảnh chuyện với tôi bằng thái độ thấp hèn như .
Tôi ta một cách kỳ lạ, như thể lần đầu tiên nhận ra người đàn ông này.
Phải biết rằng, kiếp trước, khi tôi phát hiện ra mối quan hệ bất thường giữa ta và Chu Thiển, mỗi lần tôi chất vấn và dò hỏi, ta chỉ lạnh lùng hỏi lại tôi:
"Sầm Hạ, em bị bệnh à?"
Ngay cả nửa năm trước, khi ta gọi điện hỏi tôi tại sao, cuối cùng cũng không đưa ra câu trả lời cho tôi.
Bây giờ, khi nghĩ rằng tôi thật sự bị bệnh, ta bỗng trở nên nhiều, lần đầu tiên giải thích về mối quan hệ giữa ta và Chu Thiển.
Anh ta : "Sầm Hạ, em bệnh rồi, em cần điều trị. Hãy để và Thời Bạch ở bên cạnh em, chăm sóc em, không?"
Tôi bảo ta mang theo Cố Thời Bạch mà cút đi.
Bạn thấy sao?