Thiên Mệnh Sủng Phi – Chương 5

Ta nhíu mày, chậm rãi quay đầu lại .

Thấy một nam nhân ngồi trên lưng ngựa.

Hắn búi tóc dài, mặc một thân đồ đen, trên khuôn mặt tuấn tú thoáng qua một tia không vui, sau đó, hắn xoay người xuống ngựa đi đến trước mặt Thẩm Tri Thiển.

Thẩm Tri Thiển mặt đỏ tai hồng, vội vàng cúi đầu:

"Thẩm Tri Thiển, con của Thẩm thừa tướng, bái kiến Thái tử điện hạ!"

Ta theo Thẩm Tri Thiển cùng hành lễ.

Nhưng Thái tử lại tùy ý phất tay:

"Ta và Tam đệ đang săn bắn ở đây, vô nghe lời của Thẩm tiểu thư."

Ta liếc Thẩm Tri Thiển, thấy vành tai nàng đỏ ửng, vô cùng e thẹn.

"Xin điện hạ đừng trách tội."

Thái tử sảng khoái, nhẹ giọng :

"Sao lại là trách tội? Hai vị tiểu thư nhà họ Thẩm đều là tấm gương của nữ tử."

"Hơn nữa, mập mạp cũng rất đáng !"

Được Thái tử chấp thuận, Thẩm Tri Thiển càng thêm phấn khích.

Mắt nàng sáng lên, vui vẻ Thái tử.

Nhưng chỉ có ta biết, Thái tử sau khi trưởng thành căn bản không thích nữ tử béo phì.

Hắn thích nhất là eo thon mình hạc, như chỉ là để kéo bè kéo cánh phủ Thừa tướng, chỉ có mà thôi.

Nhưng câu này đã cho Thẩm Tri Thiển sự tự tin rất lớn.

Nàng mặc kệ mà ăn uống vô độ, căn bản không quan tâm đến béo gầy.

Còn ta ở bên cạnh thổi gió bên tai Thẩm Tri Thiển:

"Điện hạ thích nhất là tỷ tỷ như , vừa đáng vừa xinh đẹp."

Ta dỗ Thẩm Tri Thiển vui vẻ, cho đến nửa tháng sau, vào tiệc lớn trong cung.

________
 

Hoàng thượng đặc biệt cho phép, các đại thần trong triều có thể mang theo nữ quyến vào cung.

Vì thế, phụ thân ta đã đưa ta và Thẩm Tri Thiển đi theo.

Tiệc lớn lần này do Quý phi đích thân tổ chức, vì mọi người đều rất nể mặt.

Còn Thẩm Tri Thiển thì chỉ một lòng một dạ hướng về Thái tử.

Nàng ngồi bên cạnh ta, nhẹ giọng :

"Vừa nãy Thái tử ta một cái, có phải chàng cũng muốn ở riêng với ta không?"

Ta gật đầu, phụ họa:

"Đó là đương nhiên, Thái tử thích tỷ tỷ nhất."

Nghe , Thẩm Tri Thiển càng thêm hài lòng.

Nàng vuốt tóc, ánh mắt không rời khỏi người Thái tử.

Trong lúc dùng bữa, các tiểu thư nhà đại thần lần lượt biểu diễn tài nghệ.

Họ ca hát nhảy múa, thổi đàn gảy sáo, biểu diễn vô cùng điệu nghệ.

Nhưng Hoàng thượng đã quen xem những màn biểu diễn này, không thấy có gì mới lạ.

Thẩm Tri Thiển ngồi một bên, nóng ruột đến toát mồ hôi trán.

"Thẩm Linh Chiêu, bọn họ đều có tiết mục biểu diễn, chỉ có ta là không."

"Tiếp tục như , Thái tử chắc chắn sẽ bị những con hồ ly tinh này quyến rũ mất!"

Nàng nắm lấy cánh tay ta, trong mắt lóe lên tia sắc bén, lạnh lùng :

"Ta muốn muội nghĩ cách giúp ta tỏa sáng trong cung yến, nếu không thì đừng hòng về Thẩm phủ!"

Ta cắn một miếng sen đường quế, Thẩm Tri Thiển đang nóng lòng như lửa đốt.

Ngay sau đó, ta chấm ngón tay vào nước, tùy tiện viết một bài thơ.

Thẩm Tri Thiển không chắc chắn ta:

"Muội chắc chứ?"

Ta lại gật đầu.

Ta và Thẩm Tri Thiển đã lớn lên cùng nhau từ nhỏ, từ bé ta đã rất nghe lời nàng, nàng tự cho rằng ta sẽ không phản bội nàng.

, nàng liền theo lời ta mà đọc một bài thơ.

Bài thơ này cũng Hoàng thượng khen ngợi:

"Nữ tử tài hoa thời nay, Thẩm thừa tướng quả thực sinh một người con rất giỏi."

"Ngươi tiến lên đây, để trẫm kỹ ngươi."

Mắt Thẩm Tri Thiển sáng lên, kích bước lên điện:

"Bệ hạ, đó là bài thơ thần nữ tại chỗ, nếu có gì không ổn, thần nữ mong Bệ hạ đừng trách."

Câu này lấy lòng Hoàng thượng.

Ngài ấy vui vẻ, trong mắt tràn đầy ý , uy nghiêm không mất phần trang trọng :

"Không sao, trẫm rất thích bài thơ hay này, ngươi muốn ban thưởng gì?"

Nghe , Thẩm Tri Thiển liếc Thái tử, thẹn thùng đỏ mặt.

Nàng nghiêng người về phía trước, cúi đầu:

"Thần nữ và Thái tử điện hạ lưỡng tương duyệt, cầu Bệ hạ ban hôn."

Cả triều đình xôn xao, Thái tử kinh ngạc đến nỗi sắc mặt đại biến.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...