Cảnh Vinh thân hình mảnh mai cao khều, ngũ quan thanh tú, đôi mày đôi mắt toát lên chút khí khái hùng.
So với Thẩm Tri Thiển sắp béo thành quả bóng thì hoàn toàn khác biệt.
Nhưng Thẩm Tri Thiển không hề nao núng, nàng :
"Cảnh Vinh quận chúa, lần này Thái tử phi chỉ có thể là ta."
"Để ngươi không quá khó coi, ngươi nên về phủ ngay đi, tránh ra trò !"
Lời hỏi thăm ân cần của nàng khiến Cảnh Vinh bật ngay lập tức.
Nàng ấy không ngừng, như thể nghe chuyện lớn nhất trên đời.
"Chỉ dựa vào ngươi?"
"Thái tử điện hạ thích nhất là mỹ nhân eo thon như liễu, ngươi lấy gì để so với ta!"
Thẩm Tri Thiển bị nàng ấy đến mất hết mặt mũi.
Cả người nàng lạnh ngắt, phát hiện càng ngày càng có nhiều người đứng xem.
Thẩm Tri Thiển cắn môi, giận dữ :
"Ta dám cá với ngươi, người mà Thái tử nhất là ta, chàng sẽ chọn ta Thái tử phi!"
Nghe , nụ của Cảnh Vinh lập tức biến mất.
Là quận chúa, điều nàng ấy không sợ nhất chính là có người thách thức mình.
Nàng ấy đồng ý ngay tại chỗ.
"Cá thì cá, nếu ngươi thua thì ngươi..."
Cảnh Vinh nàng từ trên xuống dưới, suy nghĩ rồi :
"Phạt ngươi ba ngày không ăn!"
Đối với người bình thường, đây không phải là chuyện khó.
Nhưng đối với Thẩm Tri Thiển thì khó như lên trời.
Dù sao, mỗi ngày nàng đều ăn hơn năm bữa.
Thẩm Tri Thiển khinh thường, đồng ý ngay tại chỗ.
"Vậy thì ngươi cứ chờ xem! Lần này, ngươi thua chắc rồi."
Bạn thấy sao?