Thiên Kim Trà Xanh – Chương 5

5

 

Giang Từ thiếu đi cảm giác áy náy với Giang Dao, cũng không dễ dàng tha thứ cho ấy như bố mẹ.

 

"Giang Dao vừa mới trở về, sau này mọi người cố gắng đối xử tốt với con bé hơn." Mẹ Giang bất đắc dĩ , "Con bé chắc là không có cảm giác an toàn nên mới nhắm vào Kỳ Kỳ như thế, chỉ cần nó hiểu ra chúng ta sẽ không vì bất cứ ai mà giảm bớt dành cho nó, nó sẽ chấp nhận Kỳ Kỳ."

 

Người nhà họ Giang đều rất lương thiện, luôn nghĩ về điều tốt nhất cho người khác.

 

Tôi Giang gia nuôi dưỡng, tôi cũng đồng ý với quan điểm của họ, cảm thấy thời gian trôi qua, Giang Dao sẽ thay đổi.

 

sau đó.

 

Chúng tôi đều cố gắng đối xử tốt với Giang Dao.

 

Với Giang Dao hầu như có cầu tất ứng.

 

Để Giang Dao bớt bài xích tôi, bố mẹ Giang và Giang Từ khi ở trước mặt Giang Dao còn cố ý lạnh nhạt với tôi.

 

Cứ ngỡ như , Giang Dao sẽ hoàn toàn chấp nhận gia đình này, không còn đối địch với tôi nữa.

 

Bề ngoài đúng là Giang Dao đối xử với tôi rất thân thiện, luôn miệng gọi "chị này, chị kia", chỉ có tôi mới biết, Giang Dao ngấm ngầm thế nào mà lấn tới.

 

Cô ấy hoàn toàn không nghĩ rằng việc Giang gia đối xử tốt với ấy hơn là vì chúng tôi muốn ấy hòa nhập vào gia đình.

 

Cô ấy tưởng rằng Giang gia đối xử như , là vì diễn xuất tài của mình, đã thành công chia rẽ cảm giữa tôi và Giang gia.

 

Cô ấy đắc ý khoe khoang trước mặt tôi, thậm chí còn ngạo mạn : "Giang Kỳ, tôi sẽ sớm đuổi chị hoàn toàn ra khỏi nhà họ Giang!"

 

—-

 

Tôi không tranh cãi với Giang Dao, cũng không thánh mẫu đến mức khuyên bảo tử tế một người đầy địch ý như ấy.

 

Dù sao thì ấy tự mình không chịu hiểu, cứ lao đầu vào ngõ cụt, cuối cùng muốn tự mất mặt thế nào, cũng là do ấy đáng phải chịu.

 

Hôm đó, Giang Dao đột nhiên muốn nuôi một con thú cưng.

 

Cô ấy vừa khóc vừa kể câu chuyện về con mèo nhỏ đã cùng ấy nương tựa vào nhau trong gia đình cũ, ấy mỗi lần bị người nhà đó đánh mắng, con mèo nhỏ luôn ở bên ấy, giúp ấy bao lần muốn tìm đến cái c//hế//t cuối cùng đều bỏ qua.

 

Bầu không khí đã đẩy lên mức đó, Giang gia mà không đồng ý lại thành ra là lỗi của họ.

 

Thực tế thì cả bố Giang và Giang Từ đều có bệnh viêm mũi dị ứng rất nặng, vật có lông sẽ khiến họ hắt hơi không ngừng, để vừa lòng Giang Dao, Giang gia vẫn mua cho ấy một con mèo búp bê mắt xanh xinh đẹp.

 

Mua về rồi, đi đâu Giang Dao cũng ôm mèo, không rời tay, thương vô cùng.

 

Gia đình Giang thấy Giang Dao thương vật như , cảm thấy rất an ủi, dù sao những chuyện Giang Dao đã với tôi trước đây, dù Giang gia cố gắng không so đo, vẫn không khỏi khó chịu.

 

Giờ thì cảm thấy Giang Dao bản chất là lương thiện, chỉ là thiếu cảm giác an toàn với môi trường mới, đợi thêm thời gian, Giang Dao quen với gia đình, ấy sẽ hoàn toàn chấp nhận nhà họ Giang, bao gồm cả tôi.

 

Tuy nhiên, tôi không có tâm lý tốt như bố mẹ Giang, Giang Từ cũng không.

 

Anh kéo tôi vào góc, lén với tôi: "Nhìn Giang Dao và con mèo mà thấy lạnh sống lưng. Em ý đến Giang Dao, thấy ấy lại muốn giở trò rồi."

 

Quả nhiên, lời của Giang Từ đã thành sự thật.

 

Giang Dao nuôi mèo một tháng, con mèo vốn ngoan ngoãn, sáng nay đột nhiên phát điên lao vào tôi, một vuốt hướng thẳng vào mặt tôi.

 

May mà tôi nhanh mắt nhanh tay, dùng tay đỡ một cái, mới không bị mèo cào thẳng vào mặt hủy dung.

 

Nhưng trên mu bàn tay vẫn để lại những vết máu rõ rệt, trông rất đáng sợ.

 

Cả nhà Giang đều xúm lại.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...