10
Giang Dao thấy bố mẹ Giang gật đầu, tưởng là đồng ý đuổi tôi đi, vội vàng giả bộ ngây thơ : "Chị, đừng trách em, chỉ có thể trách chị quá tàn nhẫn, để chiếm duy nhất của gia đình này mà chị lại ra những chuyện mất hết lương tâm như thế."
"Hóa ra biết đây là mất hết lương tâm." Giang Từ lạnh lùng mỉa mai: "Được rồi Giang Dao, đừng giả vờ nữa, tất cả những gì , chúng ta đều đã thấy."
"Anh, đang gì ? Cái gì mà tất cả những gì em ? Đều là Giang Kỳ ." Giang Dao ngơ ngác ta.
"Tôi không muốn nhiều với nữa." Giang Từ đã mất hết kiên nhẫn.
Anh ấy đã sớm muốn phơi bày mọi chuyện ra rõ ràng.
Anh trực tiếp bật TV trong nhà, rồi dùng điện thoại để chiếu lên màn hình.
Giang Dao không hiểu Giang Từ đang gì, còn vẻ mặt ngơ ngác.
Cho đến khi, trên màn hình TV bất ngờ xuất hiện cảnh ngày hôm đó, ta tự tát vào mặt mình.
Tôi thấy sắc mặt Giang Dao thay đổi rõ rệt.
Cô ta không tin vào những gì mình thấy.
Hoàn toàn không tin rằng những việc mình lén lút lại đột ngột xuất hiện trên TV.
"Sao lại có cái này? Cái, cái, cái gì thế này?" Mặt Giang Dao lúc đỏ lúc trắng, xấu hổ đến cực điểm.
Cả nhà không ai đáp lại ta.
Chỉ vào màn hình TV lại chiếu tiếp cảnh ta tự ngã xuống cầu thang.
"Không, không phải như ..." Giang Dao hoảng loạn.
Cô không hiểu tại sao họ lại có những đoạn này.
"Đừng chiếu nữa, đừng chiếu nữa." Giang Dao hoàn toàn bị dọa sợ.
Sợ đến mức mặt trắng bệch.
"Vậy đã chịu không nổi rồi?" Giang Từ lạnh lùng mỉa mai: "Còn có cái kích thích hơn nữa."
—---
Cùng lúc đó, trên màn hình TV xuất hiện cảnh Giang Dao nửa đêm, tự tay bóp c//hế//t Niu Niu trong lòng mình.
Khi ta bóp c//hế//t Niu Niu, trên mặt không có chút xíu nhân từ nào, mặc kệ Niu Niu giãy giụa thế nào ta cũng không mảy may lòng, đầy vẻ tàn nhẫn, thực sự diễn tả rõ ràng thế nào là gương mặt đáng ghê tởm.
"Không, không phải , không phải..." Giang Dao lắc đầu, điên cuồng lắc đầu.
Muốn biện bạch, cuối cùng cũng không gì.
Gia đình Giang không hề mềm lòng, chỉ lạnh lùng trong bộ dạng thê thảm.
"Giang Dao, hết lời để rồi à?" Giang Từ hỏi .
"Mọi người cố ý phải không?" Giang Dao sụp đổ hỏi chúng tôi.
Lúc này tôi cũng phải thừa nhận, ấy có tâm lý rất mạnh mẽ.
Bất cứ ai bị phơi bày như thế này, sớm đã phải xấu hổ đến không chịu nổi, mà ấy vẫn còn có thể ngang nhiên như .
"Cố ý sắp đặt như để sỉ nhục tôi? Cố ý quay lại những video này để tôi không còn mặt mũi ở nhà này phải không? Nếu không muốn tôi trở về, hà tất gì tìm tôi, cần gì đưa tôi về nhà này, tôi đi là , tôi c//hế//t ở ngoài kia là rồi." Giang Dao xong liền muốn bỏ đi.
Không có ai ngăn ta lại.
Giang Dao đi vài bước, lại dừng lại: "Là chị cố ý quay lại để tính kế tôi đúng không?! Chị mong tôi bị đuổi khỏi nhà này, sau này nhà họ Giang chỉ còn một mình chị là con thôi, sao chị có thể ích kỷ như !"
Cô ta hung hăng chất vấn tôi.
"Nhà có lắp camera giám sát, từ vài năm trước khi đến nhà này đã có rồi, từ đầu đến cuối Kỳ Kỳ chưa từng tính kế ! Đến giờ phút này mà vẫn không biết hối cải, ra những chuyện kinh tởm bẩn thỉu này, còn dám đổ lỗi cho người khác!"
Giang Từ tức đến đỏ cả mặt: "Cô không có chút xíu lòng tự trọng nào à?!"
Giang Dao bị Giang Từ mắng cho cứng họng.
"Tôi rõ cho biết, Giang Kỳ là người thế nào cả nhà chúng ta đều rõ, dù không có camera giám sát này, chúng ta cũng không bao giờ tin em ấy sẽ những chuyện này! Tất cả những gì chỉ là tự chuốc nhục vào thân!" Giang Từ càng càng giận.
Có lẽ sao cũng không chấp nhận nổi, em ruột của mình lại là người như .
"Cô muốn đi thì đi ngay đi, chúng ta coi như chưa từng tìm về!" Giang Từ vô cùng lạnh lùng.
Bạn thấy sao?