Thiên Kim Thật Quá [...] – Chương 13

Lúc đó, mọi người đều rất tốt với tôi, trong mắt vẫn có chút khinh thường, bởi vì tôi không xứng với ấy.

Thời gian dần trôi qua, những người lúc trước xem thường tôi, đều đã cung kính gọi tôi là: "Thẩm tổng."

Không ít người sau lưng rằng tôi dựa vào Cố Mục Thâm mới có ngày hôm nay, nếu không có ấy, tôi vẫn chỉ là một con bé nhà quê, bọn họ rất đúng, vì , tôi đã nỗ lực học tập cách sinh tồn ở thành phố lớn, trở nên ưu tú hơn bọn họ.

"Cố tổng, Thẩm tổng, chúc mừng hai vị, lần hợp tác này của hai vị chấn lớn trong giới đấy."

Thông thường, những tập đoàn cường cường liên thủ đều là tầng lớp trung lưu với tầng lớp trung lưu, hoặc tầng lớp cao với tầng lớp trung lưu, kiểu hợp tác tầng lớp cao với tầng lớp cao rất hiếm.

Bởi vì điều này có nghĩa là hai bên ràng buộc lẫn nhau, lợi ích trước mắt chắc chắn là rất lớn, sau này chắc chắn sẽ có vấn đề về quyền chủ đạo, rất dễ dẫn đến cảnh lưỡng bại câu thương.

Trừ phi là rất tin tưởng lẫn nhau, hoặc là kết thông gia.

Cố Mục Thâm gật đầu, ánh mắt dịu dàng tôi: "Ừm, đây mới chỉ là bắt đầu thôi."

Tôi cũng mỉm : "Ừm, mong đợi sự hợp tác tiếp theo."

Mọi người nâng ly, trong nháy mắt đã hiểu ra, biết rằng sau khi bữa tiệc kết thúc, chắc chắn bọn họ sẽ mua thêm vài cổ phiếu của chúng tôi.

Đứng mỏi chân rồi, nghỉ ngơi một chút.

Tôi ngồi trên sofa, ăn hoa quả lót dạ, Cố Mục Thâm ngồi bên cạnh, tay chống cằm, tôi chằm chằm, đôi mắt sâu thẳm tràn đầy thương.

Tôi bị đến mức hai má nóng bừng, bèn chuyển chủ đề: "Anh thật sự không lo lắng về việc hợp tác của chúng ta sao?"

Cố Mục Thâm nghiêng người về phía trước, dùng khăn tay lau sạch vết bẩn trên khóe miệng tôi.

Giọng trầm thấp, gợi cảm: "Ân Ân, em xem thường của dành cho em sao?"

Anh ấy chưa bao giờ thổ lộ một cách trần trụi như , bình thường luôn mập mờ mà dịu dàng, đứng ngoài vòng tròn an toàn mà tôi vạch ra, lịch sự mà kiềm chế.

Nhưng lúc này, ánh mắt ấy lại nóng bỏng như .

Như thể tôi là con mồi ấy nhất định phải có , dùng mười ba năm thương và dịu dàng lưới, tôi cam tâm nguyện cắn câu.

18

Bỗng nhiên, trong bữa tiệc vang lên tiếng ồn ào.

Bảo vệ đi đến, nhỏ giọng hỏi: "Cố tiên sinh, có một người phụ nữ tự xưng là mang thai con của Cố Khai thiếu gia đang loạn trong bữa tiệc, có cần đuổi bọn họ ra ngoài không ạ?"

Cố Mục Thâm tôi, rạng rỡ, cưng chiều : "Đi xem kịch đi."

Hôm nay, Cố Khai đã trở về, cả người gầy đi một vòng, trước đây là cậu ấm trắng trẻo, mũm mĩm, bây giờ lại là chàng trai cơ bắp với làn da rám nắng khỏe mạnh.

Phải là, trông cũng khá đẹp trai.

Nhưng lúc này, cậu ta không có ở hội trường tiệc, chắc là đang ở nhà vệ sinh.

Bảo vệ thấy tôi đến, vội vàng : "Thẩm tổng, bọn họ không nghe khuyên can, không chịu đến sofa bên cạnh chờ, cứ muốn loạn ở đây."

Tiếng "Thẩm tổng", khiến ba mẹ và Thẩm Hi đều sững sờ.

Hôm nay, tôi mặc một bộ lễ phục cao cấp, váy dài màu champagne đính kim cương, tóc búi cao, khí chất mạnh mẽ, sang trọng, khác hẳn với phong cách ăn mặc giản dị thường ngày.

Mẹ tôi kinh ngạc hỏi: "Thẩm Ân?"

Tôi mỉm gật đầu: "Ừm, con đưa mọi người đến phòng VIP nghỉ ngơi, lát nữa Cố Khai sẽ đến."

Ban đầu, bọn họ còn hơi lo sợ khi tham gia bữa tiệc cao cấp này, thấy tôi đến, lập tức có thêm tự tin, càng không chịu rời đi!

Thẩm Hi tôi, ghen tị đến mức đỏ cả mắt: "Tại sao chị có thể tham gia bữa tiệc này? Chúng tôi đều không có thiệp mời!"

Mọi người xung quanh không nhịn khẽ, nhỏ giọng bàn tán.

"Bây giờ mà còn có người không biết tổng giám đốc Vân Đường?"

"Hừ, bọn họ không thuộc giới của chúng ta, người bình thường đương nhiên là không biết Thẩm tổng rồi."

"Ừm, quần áo của bọn họ kìa, rẻ tiền quá, quả thật không phải người cùng giới."

Trong nháy mắt, mặt ba mẹ và Thẩm Hi đỏ bừng.

Vì bữa tiệc hôm nay, bọn họ đã bỏ ra một số tiền lớn để mua quần áo của những thương hiệu xa xỉ hàng đầu, đều là hàng đại trà, không phải hàng cao cấp, nên trong mắt những người này, cũng giống như hàng chợ.

Thẩm Hi giả vờ như không nghe thấy, cứng cổ : "Cho dù chị là Thẩm tổng thì sao? Tôi đang mang trong mình cốt nhục của Thái tử gia tập đoàn Cố thị, Cố Khai."

Câu này rất có sức sát thương, tiếng bàn tán lập tức im bặt.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...