Thế Tử Phi Là [...] – Chương 6

Vương mụ mụ là nha hoàn theo hầu Cảnh lão phu nhân từ khi còn nhỏ.  

 

Bà ta đã hầu hạ bên cạnh bà ấy mấy chục năm.  

 

Nhìn thấy xác của Vương mụ mụ nằm đó, Cảnh lão phu nhân không còn giữ nổi khí chất thường ngày của một phu nhân Hầu phủ. 

 

Bà ấy chửi mắng thậm tệ: "Ngươi! Ngươi! Ngươi là đồ độc phụ!  

 

"Vương mụ mụ là do ta sai đến.  

 

"Ngươi không chịu đến thì thôi, sao có thể tùy tiện g.i.ế.c người?"  

 

Ta giả vờ ngạc nhiên : "Cái gì? Mẫu thân là người sai bảo chuyện này sao?

 

"Đêm tân hôn, sai người bắt con dâu đi, mẫu thân định ?  

 

"Chẳng lẽ... định mưu con sao?"  

 

Khuôn mặt ta đầy vẻ hoảng sợ, rụt người về phía cửa.  

 

"Phụ thân, cứu con!"  

 

Hồng Thự nghe , giận dữ nhảy dựng lên, hung hăng mắng:  

 

"Hầu phủ các người thật quá đáng!  

 

"Tiểu thư nhà ta là thiên kim của Trấn Quốc Đại tướng quân, sao các người dám đối xử khinh thường như ?  

 

"Loại nô tài dám càn như , g.i.ế.c là còn nhẹ!  

 

"Theo ta, nên chặt thành trăm mảnh!  

 

"Chúng ta phải báo cho lão tướng quân!"  

 

Nghe lời của Hồng Thự, đám nha hoàn, bà tử theo ta của hồi môn cũng ùa ra, vây quanh ta với dáng vẻ sẵn sàng liều mạng.  

 

Khi thế căng thẳng đến đỉnh điểm, Lâm Trân Nhi không biết từ đâu cũng chạy tới.  

 

Nàng ta không biết chuyện gì xảy ra, ngơ ngác hỏi: "Biểu ca, dì, chuyện gì đang xảy ra ?"  

 

Nhìn thấy xác chết, nàng ta hét toáng lên.  

 

"Á!!! Có người chết!"  

 

Rồi vội vã chui vào lòng Cảnh Thiểu Ngôn.  

 

"Biểu ca, muội sợ quá!"  

 

Thấy , Cảnh Thiểu Ngôn lập tức ôm chặt nàng vào lòng, vỗ về an ủi.  

 

"Trân Nhi đừng sợ, có ta ở đây, ta sẽ không để độc phụ này tổn thương nàng một chút nào!  

 

"Ninh Triều Triều, ngươi đừng quá đáng!  

 

"Mau quỳ xuống xin lỗi mẫu thân! Nếu không, đừng trách ta đưa ngươi lên quan phủ!"  

 

Nghe Cảnh Thiểu Ngôn , ta trong lòng không khỏi nảy sinh sự khâm phục.  

 

Con người sao có thể vừa ngu ngốc vừa độc ác đến mức này?  

 

Ta giơ kiếm lên, lần lượt chỉ vào ba người họ.  

 

"Tốt thôi! Gặp quan thì gặp quan!  

 

"Đến lúc đó, ta sẽ với quan phủ rằng Hầu phủ các ngươi tham lam của hồi môn của ta, âm mưu hãm ta! Ta chỉ là tự vệ mới phải ra tay g.i.ế.c người!  

 

"Vương mụ mụ xông vào phòng ta giữa đêm, bao nhiêu đôi mắt chứng kiến, các ngươi không thể chối cãi !  

 

"Dù có phải tố cáo lên Hoàng thượng, ta cũng không sợ!  

 

"Cùng lắm cá c.h.ế.t lưới rách, ta không yên, thì các ngươi cũng đừng hòng yên!"  

 

Cảnh Thiểu Ngôn cấu kết với Lễ Vương, trong lòng đương nhiên đầy chột dạ.  

 

Nghe những lời ta , sắc mặt hắn lập tức trầm xuống.  

 

"Ninh Triều Triều! Chuyện xấu trong nhà không nên phô ra ngoài!  

 

"Chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt thế này mà dám ầm đến trước mặt Hoàng thượng, ngươi tưởng Kim Loan điện là nhà của ngươi sao?"

 

Sau đó, hắn nghiến răng :

 

"Một nô tài phản, c.h.ế.t thì cứ c.h.ế.t thôi!  

 

"Đêm đã khuya, mọi người đều mệt mỏi rồi!  

 

"Hay là chúng ta cứ nghỉ ngơi trước đã?"  

 

Cảnh lão phu nhân tức giận đến mức suýt ngất: "Sao có thể bỏ qua chuyện này dễ dàng như thế???  

 

"Vương mụ mụ là v.ú nuôi của ta, đã chăm sóc ta từ nhỏ đến lớn!"  

 

Cảnh Thiểu Ngôn hạ thấp giọng bên tai bà: "Mẫu thân, việc này không thể ầm lên... Đừng để hỏng việc lớn của Điện hạ...  

 

"Con sắp phải ra quân, Hầu phủ còn cần nàng ta - Thế tử phi - giữ thể diện."  

 

Ta thầm, hắn còn muốn ra tiền tuyến, định giở lại chiêu trò cũ sao?  

 

Hắn sẽ không đi đâu !  

 

Nghĩ đến đây, ta lớn tiếng với Lâm Trân Nhi: "Nghe thấy không? Phu quân bảo rằng chuyện này cứ thế bỏ qua!  

 

"Còn không mau dọn dẹp nơi này đi?  

"Cả sân đầy m.á.u thế kia, người ta sao mà ngủ?"  

 

Lâm Trân Nhi nghe thấy lời ta, ngẩn ngơ, run rẩy chỉ tay vào mình: "Ta... ta?"  

 

Ta lạnh: "Phải đấy! Ngươi chẳng phải là thiếp thất của phu quân sao?  

 

"Ta đây là chính thất, chẳng lẽ không sai khiến nổi ngươi?  

 

"Mau đem xác đi, rồi mang xô nước lại lau sạch sân!"  

 

Cảnh Thiểu Ngôn giận dữ quát: "Ninh Triều Triều, ngươi điên rồi sao?  

 

"Trân Nhi còn đang mang thai đấy!"  

 

Ta , giơ kiếm chỉ vào Cảnh Thiểu Ngôn: "Thừa nhận rồi phải không?  

 

"Chính thất còn chưa vào cửa, thiếp thất đã mang thai, thật là gia phong tốt đẹp của Hầu phủ các ngươi!  

 

"Cảnh Thiểu Ngôn, hôm nay ta, Ninh Triều Triều, rõ ràng ở đây:  

 

"Đứa con này, ta không thể chấp nhận!  

 

"Ngươi muốn thì ngoan ngoãn bỏ cái thai trong bụng nàng ta, nếu không, chúng ta hòa ly ngay!  

 

"Tối nay ta sẽ thu dọn đồ đạc trở về Tướng quân phủ!"  

 

04

 

Hầu phủ từ khi lão Hầu gia qua đời đã hơn mười năm.

 

Cảnh lão phu nhân vì sĩ diện mà dồn tiền gả con đi, bà và Cảnh Thiểu Ngôn lại không có tài quản lý, nên đến nay gia sản gần như tiêu tan hết.  

 

Hầu phủ to lớn chỉ còn lại cái vỏ rỗng, đang cần của hồi môn của ta để duy trì.  

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...