Anh ta đột nhiên khẩy: “Bởi vì hôm đó đã bảo vệ Tần Hạ, nên em nổi giận, đúng không?”
Bùi Ngôn Tri ta ban đầu nghĩ mình vẫn thích Tần Hạ.
“Nhưng mấy ngày ở bên ấy, ngay cả trong mộng cũng là mơ thấy em. Anh bắt đầu phản kháng sự chạm vào của Tần Hạ, điều đó khiến cảm thấy rất khó chịu, khó chịu không nên lời.”
“Anh nghĩ Tần Hạ trở về, sẽ rất vui. Nhưng phát hiện, khi đối mặt với Tần Hạ, chỉ cảm thấy không cam tâm!”
Anh ta , ta đã dùng năm ngày để chứng minh bản thân không Tần Hạ.
Anh ta chỉ không cam tâm thôi.
Bùi Ngôn Tri tôi, giọng nghẹn ngào: “Thu Thu, hình như thật sự thích em rồi.”
Anh ta gọi tên tôi liên tục, sau đó kèm theo những câu “Xin lỗi”.
Người đàn ông từ trước đến nay luôn kiêu ngạo gần như quỳ gối dưới chân tôi, vô cùng thảm .
Bởi tôi thở dài, ngồi xổm xuống ta.
Bùi Ngôn Tri nghĩ tôi tha thứ cho ta rồi, ánh sáng trong đáy mắt lập tức lóe sáng.
Nhưng tôi chỉ với ta:
“Bùi Ngôn Tri, thích một kẻ thay thế, đứng ra chịu tai họa cho người khác, có thấy mình hèn hạ không?”
Môi Bùi Ngôn Tri mấp máy, không thốt nên lời.
Như thể lớp ngụy trang cuối cùng cũng bị xé toạc, lộ ra bộ mặt bẩn thỉu, xấu xí bên trong.
15
Bùi Ngôn Tri bắt đầu tặng hoa cho tôi. Những bó hoa hồng đỏ rực rỡ gửi đến phòng việc của tôi.
Mà cùng với hoa còn có hộp cơm trưa do Bùi Ngôn Tri tự tay . Ba bữa một ngày, không bỏ bữa nào.
Nhưng Bùi Ngôn Tri lại không dám xuất hiện trước mặt tôi, ta chỉ nhờ Lý trợ lý mang đến cho tôi.
“Tần phó tổng sướng thật, Bùi tổng tốt với chị ấy quá.”
“Đúng đấy, nghe trước đây, Bùi tổng nổi tiếng là một kẻ lăng nhăng, vì Tần phó tổng mà thu liễm tính khí, dần dần trở nên tốt hơn đấy!”
Tôi nghe những lời ghen tị của đồng nghiệp trong công ty, cứ như trở về thời học sinh.
Lúc đó cũng . Khen ngợi Bùi Ngôn Tri chung , ghen tị với số phận của tôi.
Bởi tôi bảo trợ lý chia hoa hồng ra: “Tôi bị dị ứng với phấn hoa, mọi người nếu thích thì lấy đi.”
Có nàng liền vui vẻ giơ tay xin một bông.
“Vậy em sẽ hưởng lấy may mắn của Tần phó tổng, hy vọng sau này cũng gặp một người đàn ông tốt như Bùi tổng!”
“Em cũng muốn, em cũng muốn!”
Một bó hoa hồng to, nhanh chóng bị chia hết, chỉ còn lại vài chiếc lá rơi rụng.
Tôi cúi đầu hộp cơm trưa trên bàn, sau đó ném hộp cơm vào thùng rác trước mặt mọi người.
Bỏ qua ánh mắt ngỡ ngàng và kinh ngạc của đám người này, tôi mỉm , nhún vai: “À, tôi bị dị ứng với hộp cơm trưa.”
Lúc này, mọi người đều nhận ra điều bất thường.
Đặc biệt là mấy nàng đang cầm hoa hồng đều hơi lúng túng.
“Đừng căng thẳng. Hoa này khá đắt, ném đi lãng phí lắm, đừng có lãng phí.” Tôi an ủi họ.
“Chị Thu Thu, chị và Bùi tổng cãi nhau sao?” Có nàng có quan hệ tốt với tôi hơi ngập ngừng hỏi.
“Không cãi nhau.”
Tôi thấy Bùi Ngôn Tri đứng phía sau đám đồng nghiệp, ngây người những bông hoa hồng trên tay họ.
Lúc ánh mắt rơi xuống thùng rác, thấy hộp cơm quen thuộc, người này lại đột nhiên đỏ hốc mắt.
Vì tôi Bùi Ngôn Tri, mỉm : “Chỉ là tôi đã có sự lựa chọn tốt hơn thôi.”
16
Tôi nộp đơn từ chức cho Bùi Ngôn Tri. Thật ra, từ lúc biết Bùi Ngôn Tri giấu tôi, thậm chí vi phạm hợp đồng cũng muốn Tần Hạ người đại diện hình ảnh, tôi liền không muốn DX nữa.
Bùi Ngôn Tri thật sự biết phải sao để khiến tôi cảm thấy ghê tởm. Đứa con mà tôi đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, chứng kiến nó lớn lên, ngay từ đầu chỉ là món quà mà ta chuẩn bị cho Tần Hạ.
Tôi đột ngột từ chức, dự án đang cũng chưa kịp bàn giao, Bùi Ngôn Tri bị ép phải tiếp nhận.
Việc vi phạm hợp đồng thay người đại diện hình ảnh và sự cạnh tranh của công ty của đối thủ cũng đủ khiến ta bận rộn đến nỗi không thể rảnh rỗi đi tìm tôi.
Mà tôi vừa hay có thể tranh thủ thu thập tư liệu của Tần Hạ ở nước ngoài. Có lẽ là do Bùi Ngôn Tri đã xử lý cho Tần Hạ một số thứ, ban đầu tôi thu thập cũng hơi khó khăn.
Vì tôi đã tìm đến gã đàn ông bị Bùi Ngôn Tri đánh thừa sống thiếu chết trong buổi họp lớp hôm đó.
Vì cố ý Tần Hạ bị thương, nên công ty nhỏ của hắn ta trực tiếp bị Bùi Ngôn Tri chơi đến sản, bản thân cũng trở nên sa sút.
Lúc thấy tôi, gã đàn ông đó không hề ngạc nhiên.
Hắn ta sảng khoái đưa cho tôi tất cả tư liệu đã giữ lại trước đó, rồi lại với tôi một chuyện.
“Trước ngày Bùi Ngôn Tri chủ bảo vệ Tần Hạ một ngày, tôi đã thấy hắn ta tỏ với ta rồi. Nhưng Tần Hạ đã từ chối.”
Bạn thấy sao?