Thế Thân Con Moẹ [...] – Chương 6

“Chẳng lẽ không phải sao?” Mẹ tôi bực bội: “Con nghĩ con hơn Hạ Hạ sao?”

 

“Theo mẹ thấy, Tiểu Bùi và Hạ Hạ ở bên nhau mới là đúng đắn.”

 

Cho dù trong mấy năm Tần Hạ đi nước ngoài, người luôn ở bên bà, chăm sóc bà là tôi, mẹ tôi vẫn nghĩ tôi không bằng Tần Hạ.

 

Bởi tôi chớp chớp đôi mắt khô rát, mỉm , nhẹ giọng : “Mẹ đúng, Bùi Ngôn Tri nên ở bên Tần Hạ. Cũng giống như con đã cố gắng bao năm qua, vẫn không thể khiến mẹ thương con nhiều hơn một chút, Bùi Ngôn Tri sao có thể thật sự thích con chứ?”

 

“Thật sự xin lỗi! ” Tôi cố gắng kiểm soát cảm của mình, giọng vẫn thoảng thoảng run rẩy: “Bao năm qua, con vẫn không thể tốt như Tần Hạ. Nhưng nếu có thể, thật ra con cũng không muốn trở thành con của mẹ.”

 

Lúc câu này, tôi cảm thấy nhẹ nhõm chưa từng có.

Không có bất kỳ ai cần tôi; Ngược lại, tôi cũng học cách không cần bất kỳ ai.

Cứ đơn mà kiên cường lớn lên.

Mẹ xem, thật ra giờ con sống cũng rất tốt.

Nhưng tôi không đợi câu trả lời của mẹ tôi.

 

Bởi vì điện thoại đã bị Tần Hạ giật lấy.

 

Chị ấy : “Tần Thu, chúng ta chuyện đi.”

 

11

 

Tôi từ chối cầu gặp mặt của Tần Hạ, chị ấy không bỏ cuộc, lại gửi cho tôi hai bức ảnh.

 

Một bức là ảnh của Bùi Ngôn Tri trong nhà hàng.

Qua ô cửa sổ phía sau, có thể thấy tháp Eiffel cao chót vót.

 

Tần Hạ trước đây du học ở Paris.

Còn một bức là ảnh thương mại của Tần Hạ.

Trên tay chị ấy còn cầm sản phẩm mới sắp ra mắt của DX.

 

Bức ảnh này cho tôi cú sốc lớn hơn so với bức đầu tiên.

 

Tôi sững sờ một lúc lâu mới hỏi Tần Hạ: “Ý chị là sao?”

“DX, Tần Hạ.”

 

Tần Hạ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, giọng mang theo ý : “Chắc không có ai phù hợp người đại diện hình ảnh cho sản phẩm mới lần này của DX hơn chị đâu nhỉ?”

 

Việc quảng bá và người đại diện hình ảnh cho sản phẩm mới của DX luôn do tôi phụ trách.

 

Ban đầu đã chọn Tô Đồng, nữ diễn viên mới nổi.

Lúc đó, để có thể bắt quan hệ với Tô Đồng, tôi đã theo ấy chạy đoàn phim suốt nửa năm.

 

Đi qua núi sâu, cũng từng đến sa mạc, tốn rất nhiều công sức mới cuối cùng thuyết phục ấy.

 

Kết quả giờ lại dễ dàng bị thay thế bởi Tần Hạ.

“Chị vừa về nước, cần danh tiếng, nên A Tri liền cho chị cơ hội lần này. Nghe người đại diện hình ảnh trước đây là do em phụ trách, cần em vất vả liên lạc với đối phương một lần nữa rồi.”

 

Tần Hạ với giọng điệu của một nữ chủ nhân.

Cuối cùng, chị ấy như vô nhắc đến:

“À phải rồi, nghe trước đây em từng bị bắt cóc lên núi sâu? Chẳng trách hôm đó A Tri vội vàng chạy về.”

 

12

 

Bùi Ngôn Tri trở về.

Anh ta như thể không có chuyện gì xảy ra, vừa bất mãn vừa nũng nịu hỏi tôi đi đâu.

 

Giọng điệu ngọt ngào: “Vợ à, khó chịu quá.”

 

Tôi nghe ra ta say rồi. So đo với một kẻ say, không cần thiết.

 

tôi trực tiếp cúp máy, sau đó chặn tất cả phương thức liên lạc của Bùi Ngôn Tri.

Kết quả ta trực tiếp chạy đến công ty.

 

Tất cả nhân viên trong công ty đều thấy Bùi Ngôn Tri hoảng hốt chạy vào phòng việc của tôi, cẩn thận hỏi tôi: “Vợ à, em nổi giận với sao?”

 

Tôi bảo Lý trợ lý đóng cửa lại khi ra ngoài, đuổi đám người đang xem náo nhiệt đi.

 

Rồi với Bùi Ngôn Tri: “Em không nổi giận.”

Tôi không rảnh nổi giận với một người không còn quan tâm nữa.

Bùi Ngôn Tri cứng đờ người.

 

Nhưng ta nhanh chóng bình tĩnh trở lại, lấy ra từ trong túi một chiếc hộp đóng gói tinh xảo, đôi mắt long lanh tôi:

“Vợ à, em xem này, quà sinh nhật! Vì là hàng đặt riêng, nên bị trễ một chút.”

 

Bùi Ngôn Tri vô thức liếm môi, lo lắng bảo đảm với tôi: “Nhưng tuyệt đối không phải cố ý quên sinh nhật của em, thề!”

 

Tôi cúi đầu chiếc hộp trong tay ta, đột nhiên nhớ đến một chuyện.

Cơ hội khiến tôi đồng ý ở bên Bùi Ngôn Tri.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...