“Anh sợ em xảy ra chuyện.” Bùi Ngôn Tri bối rối lau nước mắt, cố gắng không muốn thể hiện bộ mặt thảm đó trước mặt tôi, giọng run rẩy: “Anh thấy con dao của hắn ta rồi, lúc đó sợ đến nỗi tim đập không nổi...”
Tôi lẳng lặng nghe, cho dù Bùi Ngôn Tri đến cuối cùng gần như đang nhảm.
Rồi lúc Bùi Ngôn Tri dần dần im lặng, tôi mở chiếc hộp đựng nhẫn mà ta luôn mang theo người ra.
Đeo chiếc nhẫn đó vào.
Rất vừa vặn, như thể đo ni để đặt riêng .
Tôi mỉm với Bùi Ngôn Tri: “Chiếc nhẫn rất đẹp.”
Rồi tôi thấy ánh sáng trong đáy mắt Bùi Ngôn Tri, dần dần lóe sáng.
19
Tôi và Bùi Ngôn Tri dường như đã lành.
Anh ta dính tôi hơn trước đây, thái độ với tôi cũng cẩn thận hơn. Dường như muốn bù đắp cho tất cả những gì đã khiến tôi bị thiệt thòi trước đó.
Cũng y kiểu chuyện về Tần Hạ ngáng đường giữa hai chúng tôi chưa từng xảy ra. Bùi Ngôn Tri cẩn thận thăm dò thái độ của tôi với ta.
Anh ta cực kỳ sợ hãi tôi sẽ nổi giận, bởi thái độ vô cùng hèn mọn.
Tôi cũng không trở lại DX.
Bùi Ngôn Tri trước đây cẩn thận hỏi tôi có muốn trở lại không, tôi từ chối.
Anh ta sững sờ, sau đó hơi lúng túng che giấu: “Không sao, cũng có thể nuôi em mà. Công việc ở công ty quá nhiều, cũng không muốn em mệt mỏi như .”
Tôi mỉm không gì. Hôn lễ định sẵn trước đó cũng diễn ra đúng hẹn.
20
Bùi Ngôn Tri vui mừng như điên sau khi nhận câu trả lời của tôi. Càng gần đến ngày cưới, tôi ngược lại như một người vô công rỗi nghề.
Bởi vì Bùi Ngôn Tri ôm hết tất cả mọi việc vào người. Kế hoạch cho hôn lễ ban đầu đều bị hủy bỏ, chuẩn bị lại từ đầu.
Anh ta dường như sợ sẽ xảy ra sự cố, nên tất cả mọi việc đều do ta tự tay đi sắp xếp.
Ngay cả váy cưới cũng do ta tự tay chọn lựa rồi mới chọn mấy bộ ưng ý cho người mang đến cho tôi xem.
“Chọn bộ này đi.” Tôi cũng không nhiều, tùy tiện chọn một bộ.
Thậm chí còn không thử. Nụ rạng rỡ trên mặt Bùi Ngôn Tri cứng lại.
Anh ta chiếc váy cưới, không biết đang nghĩ gì, cuối cùng mỉm , gật đầu: “Anh cũng thích bộ này, biết ngay là và vợ có tâm linh tương thông mà!”
Bùi Ngôn Tri bảo người mang váy cưới xuống.
“Em chỉ cần xinh đẹp dâu của là rồi, ” Anh ta cúi đầu hôn tôi, hốc mắt hơi đỏ hoe: “Anh nhất định sẽ tốt với em, rất tốt với em.”
Nghiêm túc thề.
Tôi mỉm , ừm một tiếng, rồi lẳng lặng bóng lưng rời đi của Bùi Ngôn Tri. Vậy nên, Bùi Ngôn Tri, vẫn chưa hiểu tôi rồi.
Tôi thậm chí còn không muốn thử chiếc váy cưới đó, sao có thể đồng ý dâu của chứ?
21
Vào ngày cưới, nụ trên mặt Bùi Ngôn Tri luôn không tắt.
Cho đến khi ta thấy Tần Hạ trong bộ váy cưới trắng tuyết mang theo nụ hạnh phúc bước về phía ta, phía sau là bé tung hoa do Bùi Ngôn Tri mời con của người thân nhất đến.
Trên tay Tần Hạ còn đeo một chiếc nhẫn cưới. Đó là chiếc nhẫn mà tôi đã thử trước đó, không vừa.
Nhưng thật ra, chiếc nhẫn cưới mà Bùi Ngôn Tri đã chuẩn bị từ lâu đó chỉ là không hợp với tôi thôi.
“A Tri.”
Bạn thấy sao?