Tôi là thầy tướng số hàng đầu ở Quảng Đông, không chỉ có thể xem tướng cho người sống mà còn có thể xem cho cả người ch.ết.
Một ngày nọ, có một vị khách nữ xinh đẹp, trông rất đặc biệt đến tìm gặp tôi.
Cô ta đưa cho tôi một miếng da mặt người bị l.ột s.ống.
"Đại sư, thầy xem tướng cho người này đi!" Tôi thấy một th.i th.ể nữ, bụng trương phình, bên trong truyền ra tiếng khóc của trẻ con…
1.
Tôi là thầy tướng số hàng đầu ở Quảng Đông, không chỉ có thể xem tướng cho người sống mà còn có thể xem cho cả người ch.ết.
Từ những biểu cảm nhỏ nhất, hành trong vô thức cùng trang phục ăn diện của một người mà tôi có thể suy đoán đại khái đối phương đã trải qua những gì, cũng có thể đoán đại khái họ đến tìm tôi vì việc gì.
Nói chung, tôi không bao giờ nhận những đơn hàng nhỏ lẻ, những người cùng ngành như tôi thì trong ba năm không mở hàng, đã mở hàng thì đủ ăn trong ba năm.
Chỉ cần gặp một con hàng ngon, tôi sẽ dùng thuật xem tướng người sống để tìm hiểu thông tin về người này, thông qua một số người bán hàng rong và chủ cửa hàng để có thêm tin tức.
Tuy nhiên, hôm nay tôi đã gặp phải một vụ việc khó nhằn.
Đối phương là một phụ nữ rất xinh đẹp với làn da trắng nõn, nét mặt thanh tú, thân hình chuẩn đường cong chữ S.
Nhưng đây không phải là vấn đề mấu chốt, vấn đề là theo sau đối phương là bốn năm người đàn ông cao to mặc đồ đen, trầm mặc kiệm lời.
Lúc đó tôi đang thưởng thức lẩu dê, ăn uống vui vẻ, ca hát ở ngoài sân nhà, khi ngẩng đầu lên lần nữa thì đã thấy bọn họ xuất hiện thù lù ở trước mặt, cũng không biết họ vào từ lúc nào.
Hai người đàn ông mặc đồ đen chặn ở cửa, người phụ nữ xinh đẹp khoác một tấm lông chồn trắng, chậm rãi ngồi xuống đối diện tôi.
Người đẹp đưa tay ra, một tên đệ ở bên cạnh lập tức đưa đũa cho ta.
Cô ta thong thả ghé mũi lại gần, hít hà một cái rồi lên tiếng: "Mùi cũng thơm đấy, đừng sợ, chúng tôi không phải là kẻ cướp, không những việc bất lương như , chúng tôi là thương nhân, tuân thủ pháp luật."
Tôi thầm nghĩ, tên đàn em của ở bên cạnh cứ chằm chằm vào mạch chủ trên cổ tôi, còn dám bản thân là thương nhân, tuân thủ pháp luật sao?
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn nhanh miệng : “Nếu đã là thương nhân, nhất định là đến tìm tôi để ăn rồi. Đều là thương nhân với nhau sao lại phải ch.ém ch.ém gi.ết gi.ết chứ, chúng ta hãy ngồi xuống từ từ chuyện. Quý xin yên tâm, miễn là giá cả phù hợp, tôi sẵn sàng ăn với bất kỳ ai!”
2.
Người phụ nữ xinh đẹp ra hiệu bằng ánh mắt, tên đàn ông mặc đồ đen phía sau rời mắt khỏi mạch chủ trên cổ tôi.
Tôi xoa xoa cánh tay, dùng khăn giấy lau vết mỡ trên miệng, liếc trái phải rồi thành thật hỏi: “Cô muốn giao dịch gì với tôi?”
Người phụ nữ kiều chậm rãi : “Tôi tên Liễu Như Lan, nghe là thầy xem tướng giỏi nhất Quảng Đông này, nên muốn nhờ xem tướng cho một người.”
Tôi khẩy đáp lời: “Chuyện này thì dễ ấy mà, tôi cũng là người trong ngành, khách hàng tìm đến cửa thì ăn thôi, quý cần gì phô trương thanh thế như ?”
Trong khoảng thời gian ta cất lời, từ những biểu cảm khuôn mặt cùng hành vi của ta tôi biết rằng Liễu Như Lan không phải tên thật của ta.
Nhưng cũng không sao cả, tên thì cũng chỉ là một thứ gì đó để gọi mà thôi.
Liễu Như Lan lắc đầu: “Tôi nghe trước nay không nhận đơn hàng từ người lạ, nếu không có người quen giới thiệu, đều không xem.”
Sở dĩ tôi đặt ra quy định này là để tôi dễ dàng hiểu rõ đối phương hơn thông qua khách hàng quen biết. Nếu có người giới thiệu cho tôi thì tôi cũng có thể tìm hiểu trước danh tính của người kia.
"Quy tắc là quy tắc…”
Tôi còn chưa kịp xong thì tên đàn ông cường tráng ở mé bên trái đã nở một nụ nham hiểm.
Tôi lập tức đổi lời: “Nhưng quy tắc là thứ ch.ết, con người ta thì sống sờ sờ. Tôi và Liễu đây rất có duyên, lệ lần này thì cũng chẳng sao cả!”
Liễu Như Lan như như không đáp trả: "Sẽ không khó chứ?"
“Không khó, không khó.” Đầu tôi lắc lư như những con búp bê đặt trên xe taxi.
Liễu Như Lan gật đầu : “Vậy , chỉ cần xem chính xác, tôi sẽ không bạc đãi đâu, tiền cho sẽ không thiếu, nếu xem không chuẩn, ha ha, thì cặp tròng này của sẽ không còn thấy bình minh của ngày mai nữa!"
Bạn thấy sao?