Thay Đổi – Chương 9

Đến giờ vẫn nhớ, khi còn bé chính mẹ là người dạy chập chững những bước đi đầu tiên, dạy từng chữ một. Lúc đi học, học giỏi bị bè cố ý vu oan gian lận, cũng là mẹ đứng ra đòi lại công bằng cho . Vậy mà những thương và tin tưởng đó đâu rồi? Sao tất cả đều biến mất không còn dấu vết? Hà Uyển Ngâm đẩy Hà Nhạn Minh ra, khàn giọng biện minh: “Con không có quyến rũ trai, con…” “Vậy giải thích thế nào về việc nó ôm ?” Mẹ Hà giận dữ ngắt lời , giọng như sấm sét vang lên trong phòng khách, ánh mắt lạnh lùng như tát vào mặt Hà Uyển Ngâm. Hà Uyển Ngâm im bặt, không lời nào. Cô sớm nên biết mới phải. Không còn , có giải thích thế nào cũng vô ích, họ đã sớm định tội cho trong lòng rồi… Cuối cùng, màn kịch này kết thúc trong sự im lặng của Hà Uyển Ngâm. Vừa về phòng, Hà Uyển Ngâm liền thu dọn đồ đạc chuẩn bị chuyển đến quân khu.

Cô nhẹ nhàng thu xếp đồ đạc. Đồ của Hà gia cho, không hề đụng đến, những thứ mang đi đều là do tự đi dạy thêm kiếm .  

 

Sáng sớm, đặt hộp quà đựng giấy chứng nhận và một vạn tệ ở nơi dễ thấy nhất trong phòng, để dì Vươn mở cửa là có thể thấy ngay. Làm xong mọi việc, Hà Uyển Ngâm mới xách chiếc vali nhỏ ra ngoài. Vừa ra đến cửa, đã gặp Cận Thận Chi mặc quân phục vội vã đến nhà họ Hà. Trên trán còn lấm tấm mồ hôi, rõ ràng là vừa kết thúc huấn luyện buổi sáng. Vừa thấy Hà Uyển Ngâm, Cận Thận Chi không giấu nổi cảm trong mắt: “Vậy nên hôm qua em dễ dàng đồng ý hủy hôn với , là vì Hà Nhạn Minh?” “Em có biết, ta là trai em không! Hà gia sẽ không bao giờ để ta cưới em đâu.” Tim Hà Uyển Ngâm lạnh đi: “Không phải!” Cận Thận Chi thấy đôi mắt đỏ hoe của , cuối cùng bất lực : “Uyển Ngâm, sẽ thuyết phục Hà dì Hà, chuyện tối qua coi như chưa từng xảy ra.” “Anh vẫn giữ nguyên lời đó, ngày 29 em kiểm điểm trước mọi người, ngày 30 chúng ta vẫn đính hôn như thường.” Anh bất đắc dĩ vươn tay, ôm chặt Hà Uyển Ngâm vào lòng: “Tối qua em sợ lắm đúng không? Sau này tránh xa Hà Nhạn Minh ra.” Giọng Cận Thận Chi dịu dàng, lại mang theo sự chiếm hữu bá đạo. Dù Hà Uyển Ngâm là người trọng sinh, cũng không khỏi ngẩn ngơ trong giây lát, hỏi : “Cận Thận Chi, nhất định phải cưới em, thật sự là vì em sao?” Thân thể Cận Thận Chi cứng đờ trong chốc lát, rồi mới dịu dàng trả lời: “Đúng , nếu không thì sao lại muốn cưới em?” Câu trả lời của mập mờ, cũng không rõ ràng.  

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...