🍏 Chương 5
Sắp tới tháng tư, đến ngày sinh thần của ta.
Trong cung bắt đầu chuẩn bị yến tiệc, danh sách lễ vật cũng cứ thế mà nườm nượp gửi tới cung Dao Hoa.
Dường như tranh chấp ngày đó chẳng hề ảnh hưởng đến điều gì cả.
Vệ Thư thì vẫn lạnh nhạt như thường, hoặc là do nể ta nhẫn nhịn chịu đựng bao năm qua.
“Nương nương, Thẩm đại phu nhân cầu kiến ạ”.
Ta đang dở tay, không thèm :
“Không rảnh”.
Thanh Liên thấy ta mân mê cả một buổi sáng, đến nước cũng không uống, lại khuyên nhủ:
“Hay năm nay người đừng nữa”.
Vệ Thư trồng một vườn hoa đào, ta thì năm nào cũng bánh hoa đào.
Lần nào cũng không mang ra ngoài, để hai ngày lại bị ta ch/ô/n dưới gốc hoa đào sau nhà.
Đúng , ta cũng trồng một cây hoa đào.
Nguyên nhân không có gì lạ cả, trong cung trừ cung Phượng Ngô ra thì không chỗ nào phép trồng hoa đào, ta không thể ngắt cánh hoa ở đó, chỉ đành tự trồng lấy một cây.
Vệ Thư không thèm gặp ta, cũng sẽ không ý đến việc chỗ ta có thêm cái gì.
“Lần cuối cùng rồi.”
Đã qua mùa ra hoa, trên chạc cây mọc ra rất nhiều những lá lộc non xanh mơn mởn, đung đưa trong gió tựa như đang vẫy tay với ta.
Ta bê đĩa bánh đã xong đi qua, nghiêng đầu :
“Ăn thử không?”
Thanh Liên đang bưng trà đi tới thấy cảnh này thì sợ hãi vô cùng, nghĩ rằng ta đã đ/iên rồi.
Bạn thấy sao?