“Nơi này cũng có thể coi là địa cầu —— dù sao chúng tôi cũng có ánh trăng mặt trời, không có những quốc gia Nhật Bản nước Mỹ Trung Quốc, bản đồ đất liền cũng không giống nhau.”
Giống như khi lần đầu tiên tôi đến thế giới Toji, lúc này tôi cũng đứng trước sạp báo của thế giới tôi, cầm một cái bản đồ, triển lãm cho Toji xem thế giới của mình.
Toji cảm thấy vô cùng vui sướng.
Đây là thế giới hắn chưa từng thấy bao giờ.
Không có Zenin, không có dòng họ, không có thuật sư, tất cả đều dùng thực lực để chuyện.
Mỗi tội chữ viết ở đây giống như vẽ bùa.
Tôi thấy hộp chứa Niệm sắp đầy, liền đi gặp Ging.
Ging thấy bên người tôi cư nhiên có một người xa lạ, đáy mắt hắn hiện lên ánh sáng bà tám.
“Chà! Fushigulo! thế mà có thể bắt một thằng về, giỏi lắm!” Ging - một tiền bối thợ săn để râu quai nón đê tiện.
“Tôi không phải tôi không có!” tôi cũng không phải là loại thợ săn không đạo đức đi lừa bán dân cư!
“Vậy quan hệ của cùng đẹp trai này là gì ?”
Tôi nhớ tới lời hứa hẹn đối với Toji, nghiêm túc : “ Là quan hệ phải phụ trách cả đời.”
“Ái chà ——”
Ging kéo dài âm thanh, dựng một ngón tay cái đối với tôi.
Tôi:???
Mu bàn tay nóng lên.
Tôi cúi đầu.
Lòng bàn tay Toji bao bọc lấy tay của tôi.
【54】
Toji thích ứng rất tốt, nhanh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tôi.
Bởi vì còn phải nhiệm vụ thu thập Niệm, rất nhiều lúc chúng tôi phải đánh nhau với chủ nhân của Niệm, họ không là thợ săn, ngay từ đầu tôi còn định ngăn cản Toji, sợ hắn bị chủ nhân Niệm tổn thương, sau đó thấy hắn đánh nhau rất vui vẻ tôi liền không cản hắn.
Tôi ngồi xổm bên cạnh chủ nhân Niệm bị đánh bại, thấm thía : “Vốn dĩ chỉ cần chuyện hoà bình với nhau, rồi bán Niệm cho chúng tôi là , thế mà còn cố đánh lén chúng tôi, Haizz —— thợ săn chỉ dùng lời không dùng võ, buộc chúng tôi ra tay thì không tốt đâu.”
Chủ nhân Niệm bị Toji đánh gãy mấy cái xương sườn, trong lỗ mũi còn chảy ra nước dâu tây màu đỏ rực.
Hắn thở phì phì trừng mắt chúng tôi, không câu nào.
“Được rồi, coi như đồng ý.”
Tôi nhớ rõ gương mặt này, đây là một tội phạm gi·ết người đã lẩn trốn mười năm—— vì tài chính, tôi cũng tiếp nhận nhiệm vụ bắt t·ội p·h·ạm treo giải thưởng.
Vì thế tôi rất chính nghĩa “Lấy đi” Niệm của hắn, lại trở mặt đưa hắn vào ngục giam.
Cầm một xấp jenny, mắt thường có thể thấy xung quanh tôi bay ra những đoá hoa nhỏ.
Vì thế, tôi muốn thưởng cho vị tướng đắc lực của tôi.
Chia ra một phần hai, tôi đưa tiền cho Toji, cũng chỉ đường cho hắn, lén lút đến gần bên tai hắn: “Bên kia, quẹo vào ngõ nhỏ sau, tại cái cửa thứ hai đi xuống cầu thang, có một phố đèn đỏ ngầm, đàn ông phụ nữ trong đấy Ưm!”
Vừa một nửa, đột nhiên tôi bị hắn bưng kín miệng.
“Câm miệng.” Tâm trạng hắn vốn đang rất tốt, hiện tại lại giống như phi cơ bị rơi xuống.
Đoán rằng sai, tôi vội vàng bổ cứu, “Yên tâm, tôi sẽ cẩn thận, sẽ không lại khiến người khác mang thai.”
“......”
Thấy mặt Toji tối sầm một nửa, tôi lập tức mất bò mới lo chuồng: “Tôi tuyệt đối không hai lòng! Mang thai cũng là khiến mang thai!”
“......”
Toji im lặng một lát, mở miệng: "Vừa rồi muốn cái gì?”
Hắn không cảm thấy với đầu óc của nàng ngu ngốc này, ấy có thể nghĩ đến đi phố đèn đỏ tìm đàn ông (phụ nữ).
“Có một phố đèn đỏ ngầm, những người bên trong có thể là đào phạm cải trang, chúng ta có thể đi đánh dã.”
Đánh dã là từ thợ săn tiền thưởng hay dùng, ý là bắt đào phạm.
Người đàn ông thở ra một hơi thật mạnh, buông lỏng tôi ra.
“Đi thôi.”
“Hả?”
“Đi đánh dã.”
Tôi:...... tôi cảm thấy đánh dã mà không giống đánh dã mà tôi .
【55】
Đầy người mang theo dấu vết, tôi ngồi ở trên giường hoài nghi cuộc đời.
Người đàn ông thoả mãn nằm nghiêng, đôi mắt màu lục đậm hơi mở.
“......”
Tay trái tôi kẹp một điếu thuốc lá chưa bật lửa, tay phải sờ con trai cả linh, cổ họng tôi run rẩy không dám lời nào.
Megumi-chan, mẹ so của con f..k cha mễ của con rồi......
Rất xin lỗi ( >人<; )
【 toàn văn xong 】
Tác giả có lời muốn : Huệ huệ: Mẹ so không phải sớm đã f..k cha mễ, còn khiến cha mễ sinh ra con sao?
Gojo Satoru phát điên: Đã là đàn ông không sinh em bé!!
Bạn thấy sao?