Vừa ra lời này, xung quanh vang lên những tiếng thở dài đầy ngao ngán.
Vẻ mặt Trần Nguyệt Thăng cũng có chút khó chịu, trừng mắt em , lúc này hắn lại cảm thấy em đúng là việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, chỉ toàn phiền phức.
Cố Nguyệt Hoài thở dài, ánh mắt đầy vẻ thương Trần Nhân, : “Trần Nhân, sự ngu ngốc của khiến tôi cảm thấy có lệ đều dư thừa. Cô ngay cả việc dối cũng không biết , còn có thể gì?”
Nói rồi, Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh kể lại mọi chuyện từ đầu.
“Mọi người đi, trên đùi tôi vẫn còn vết bùn đất đây.”
Ngày hôm qua trời mưa, đất ướt, vết bùn khi bám vào cơ thể sẽ rất rõ ràng. Ai cũng thấy, mọi chuyện diễn ra như thế nào là rõ ràng.
Trần Nhân không còn cách nào khác đành cứng miệng, ta bực tức : “Cô tôi ném , thì sao? Ai thấy ?”
Lần trước ta chịu thiệt vì không kiềm chế miệng mình, lần này ta đã học khôn. Dù sao không ai chứng kiến, chỉ cần ta im miệng không nhận thì Cố Nguyệt Hoài cũng không thể tự chứng minh điều gì.
Trần Nhân nghĩ rằng lúc này Cố Nguyệt Hoài sẽ phải chịu thiệt mà không thể phản bác!
Nghe , Cố Nguyệt Hoài nhoẻn miệng , khẽ gật đầu:
“Được thôi, sao thì là thế đấy. Dù sao lúc đó cũng chỉ có , Điền Tĩnh và tôi. Nghe Điền Tĩnh sắp kết hôn với đội trưởng Trần rồi, nhỉ? Vậy ấy bằng lòng đứng ra ngụy chứng cho cũng là chuyện dễ hiểu.”
Điền Tĩnh cúi đầu, nhỏ giọng đáp:
“Tôi... tôi không dối. Là do tự mình ngã mà.”
Vừa , ta vừa vặn vẹo ngón tay, ra vẻ đáng thương như người bị oan ức. Lập tức, có người trong đám đông lên tiếng:
“Tôi thấy Điền Tĩnh đúng, hơn nữa chẳng qua là vài viên đá, sao có thể khiến người khác ngã chứ? Rõ ràng Cố Nguyệt Hoài đang giả vờ.”
Trần Nhân có chút đắc ý, đứng phía sau Trần Nguyệt Thăng, quay sang Cố Nguyệt Hoài mặt quỷ.
Ngay lúc ấy, Hoàng Phượng Anh và Vương Bồi Sinh đột ngột xuất hiện, chen qua đám đông, tiến đến bên bờ ruộng. Không khí tại hiện trường lập tức trở nên căng thẳng khác thường.
Có người nhanh nhảu kể lại toàn bộ câu chuyện, không quên thuật lại lời giải thích của Trần Nhân và lời chứng của Điền Tĩnh.
"Điền Tĩnh, thật sự à?" Hoàng Phượng Anh lạnh lùng thẳng vào Điền Tĩnh.
Kể từ chuyện xảy ra với Nhậm Thiên Tường lần trước, thiện cảm của bà đối với Điền Tĩnh đã giảm đi đáng kể. Dù rằng sau khi điều tra, Điền Tĩnh vẫn chứng minh là một trong sạch, không có lửa thì sao có khói?
Bạn thấy sao?