Ảnh bìa của Thành Quỷ Rồi Vẫn Cua Được Cao-Phú-Soái

Thành Quỷ Rồi Vẫn Cua Được Cao-Phú-Soái

7 Chương 0
0.0/5 (0)

Tóm tắt

Tôi chết đã ba năm, còn anh chàng ở mộ bên lại là đại gia chính hiệu. Mỗi lần anh ta đốt vàng mã, tôi đều lén ra nhặt mấy tờ tiền âm phủ bay lạc. Tối trước *tết Trung Nguyên, không hiểu sao tôi lại… chui được vào giấc mơ của anh ta. (*Tết Trung Nguyên: Là ngày 15 tháng 7 âm lịch. Còn gọi là “Tết ma”, “Tết cô hồn” – thời điểm vong linh được thả về dương gian, người sống cúng tế để cầu an, xá tội cho các cô hồn.) Anh ta nhìn tôi, nhíu mày hỏi: — Cô muốn gì? Nhìn gương mặt đẹp trai không góc chết kia, tôi nuốt nước bọt, chắp tay lí nhí: — Anh… có thể đốt cho tôi mấy anh đẹp trai được không? Sắc mặt anh ta lập tức tối sầm, rít từng từng chữ qua kẻ răng: — Cô còn muốn mấy gã đẹp trai nữa hả? — Ơ? Không! Không phải…Ý tôi… Tôi cuống quýt xua tay, lắp bắp như người bị lag não. Cuối cùng anh ta thở dài, bất lực: — Muốn kiểu trai đẹp giống tôi sao? Hả, tôi có nói vậy sao?

08/10/2025 Đang tiến hành

Bảng xếp hạng sức mạnh

Xếp hạng: N/A
Đã nhận: 0

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Nhận xét từ độc giả

Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.

0.0
0 đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Gửi đánh giá của bạn

Đăng nhập





Đang tải...