Thánh Nữ Rởm Khi [...] – Chương 1

"Từ hôm nay trở đi, em muốn ngày nào cũng việc thiện."

Giọng hùng hồn của em Lương Tân Lan đánh thức tôi.

Mở mắt ra, em với vẻ mặt đầy tham vọng, siết chặt nắm , ánh mắt sáng lấp lánh.

Tôi em với ánh mắt đầy căm hận, trong lòng không ngừng cảm tạ ông trời đã cho tôi cơ hội lại cuộc đời.

Kiếp trước vào ngày này, em cũng đột nhiên muốn việc thiện mỗi ngày.

Tôi tò mò hỏi han mới biết , em mơ thấy mình là thánh nữ tái thế, chỉ cần kiên trì việc thiện mỗi ngày thì sẽ ban phước lành về cho mình.

Vì một giấc mơ không biết thật giả, em bắt đầu hy sinh lợi ích của gia đình để thánh nữ.

Bạn học mười năm không gặp thất nghiệp, em liền muốn hoại công việc của dì nhỏ để giúp đỡ học.

Hàng xóm dối rằng mình mắc bệnh nan y, em liền trộm tiền phẫu thuật của mẹ đi từ thiện.

Người ăn mày say rượu không nhà không cửa trên đường, nó không màng đến sự an nguy của gia đình mà nhặt về nhà.

Cứ mỗi lần nó lấy gia đình ra để việc thiện, tôi đều phải đứng ra ngăn cản nó ngay.

Đã tốt bụng thì tốt bụng vừa vừa thôi chứ, cái tính nó cứ như kiểu ban phát ân huệ cho người khác ấy.

Hôm đó, nó nhặt một gã ăn mày say xỉn ngoài đường về nhà, cả nhà chẳng ai ý kiến gì ngoài tôi.

"Nhà mình toàn người già với phụ nữ, em dắt một thằng đàn ông lạ hoắc lạ huơ về nhà như thế nguy hiểm lắm!"

Ai dè đâu, gã ăn mày rách rưới ấy lại là con riêng của tỷ phú giàu nhất thành phố.

Chẳng bao lâu sau, ta đã rình rang tổ chức đám cưới với một khác, cũng là người đã đưa ta về nhà hôm đó.

Tôi biết rõ gã con riêng của tỷ phú này thực chất là một kẻ g.i.ế.c người đang bị truy nã, nên tôi chẳng hề hối hận vì đã ngăn cản em mình.

Vậy mà nó lại phát điên lên.

Nó hận tôi đã hỏng giấc mộng đổi đời của nó.

"Nếu không phải chị xen vào chuyện của em, cản trở em việc thiện, thì giờ này em đã sống trong nhung lụa rồi!"

Nói rồi, nó cầm d.a.o đ.â.m c.h.ế.t tôi.

Sau khi tôi chết, mẹ và dì nhỏ chẳng những giúp nó che giấu tội ác, mà còn đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi.

"Tại mày quá độc ác nên em mới lỡ mất cơ hội đổi đời! Mày c.h.ế.t cũng đáng đời, từ giờ sẽ không ai cản đường nó việc tốt nữa."

Thái độ của mẹ và dì nhỏ khiến tôi, dù đã chết, vẫn cảm thấy điên tiết.

Có lẽ chính vì mà tôi mới có thể sống lại.

Tôi cố gắng kìm nén cơn giận muốn bóp c.h.ế.t em , khóe miệng nhếch lên một nụ đầy sát khí.

Kiếp này, tôi sẽ không bao giờ xen vào chuyện của nó nữa.

Tôi muốn xem xem, không có tôi cản đường, đứa giả nhân giả nghĩa, ngu ngốc ấy sẽ có kết cục thảm như thế nào.

Liệu mẹ và dì nhỏ có bênh vực nó một cách mù quáng như kiếp trước nữa không?

"Chị ơi, chị không tò mò vì sao em bỗng dưng siêng năng việc thiện thế này à?"

Con nhỏ lắm mồm lắm miệng, có chuyện gì cũng không giấu lâu.

Kiếp này tôi không hỏi vì sao nó lại việc thiện mỗi ngày, thế mà nó cứ nằng nặc kể cho tôi nghe.

Tôi nó, đôi mắt ngây thơ giả tạo kia chứa đầy sự mong đợi và khao khát chia sẻ.

Tôi biết, nó muốn tôi ủng hộ nó đấy mà.

Kiếp trước, tôi đã không biết cách cư xử, nhạo giấc mơ của nó, phản đối nó, cuối cùng bị nó đ.â.m chết.

Kiếp này, tôi quyết định sẽ ủng hộ nó trước khi mẹ và dì nhỏ kịp lên tiếng, để mọi chuyện càng thêm rắc rối.

Tôi nó, giả vờ kinh ngạc: "Không lẽ đây không phải là mơ sao?"

Nó ngớ người ra, nghi ngờ tôi: "Chị, chị cũng mơ thấy à?"

Tôi hào hứng gật đầu: "Ừ, chị mơ thấy em là thánh mẫu tái thế, chỉ cần ngày nào cũng việc thiện là sẽ gặp ý trung nhân như ý. Rồi thì em muốn lấy ai mà chẳng , đến con trai của người giàu nhất nước cũng phải lòng em."

Nó nghe thì thở gấp gáp.

Tôi biết nó đã tin lời tôi rồi.

Tôi đà thêm dầu vào lửa: "Em à, nếu em cũng mơ thấy giấc mơ đó, thì chắc chắn nó là thật, là ông trời mách bảo đấy. Vậy nên em phải nghe lời, ngày nào cũng việc thiện. Biết đâu trong lúc việc thiện, em sẽ gặp phải khó khăn, trở ngại. Nhưng em phải tin rằng đó chỉ là thử thách mà ông trời dành cho em thôi. Từ giờ trở đi, chị sẽ ủng hộ em hết mình, chỉ mong sau này em lấy chồng giàu có thì cho chị hưởng chút phúc."

Để nó hoàn toàn tin vào những lời bịa đặt của mình, tôi giả vờ tỏ ra phấn khích, ánh mắt vừa nịnh nọt vừa tham lam.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...