Gần đây trong thành phố có nhiều trẻ em bị mất tích, các bậc phụ huynh không dám cho con ra ngoài một mình. Phố ẩm thực vắng khách, các chủ quán xì xào sau lưng tôi là kẻ bắt cóc trẻ em. Tôi lạnh lùng dùng tay không xé hai đứa nhóc ma đang khóc trên vai, nhấc lên một bé gái đầy m/á/u me đang cố bò lên người tôi. Bất lực nói với mọi người: “Có khi nào tôi chỉ là một chủ quán nướng đáng thương bị vu oan không?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?