Thần Nữ Giả Mạo – Chương 9

Ta dùng sức mạnh thần nữ xua tan đi chướng khí trên người chúng tiên.

 

"Ai nguyện đi cùng ta đến thiên giới không? Tự tay đoạt lại quê hương của mình trong tay ma tộc!" 

 

"Ta đi." 

 

 Nam Cực Tiên Quân là người đầu tiên lên tiếng, giọng vang dội và uy lực.

 

Có lẽ ai cũng nhận thức bây giờ phải liều mạng nên những vị Tiên đang cúi đầu sợ hãi kia đều sáng mắt lên, hò hét muốn đi theo ta.

 

"Đi!" 

 

Ta ra lệnh, chúng tiên đi phía sau, hùng dũng tiến về phía thiên giới.

 

Cửa Nam Thiên, Thuận Phong Nhĩ, Thiên Lý Nhãn đều bị ma tộc khống chế.

 

Thủ vệ đều biến thành tướng sĩ ma tộc.

 

Thiên giới ngập tràn linh khí ngày xưa giờ đây lại bị bao phủ bởi khói đen âm u của ma tộc.

 

Đám người ma tộc này không thể đổi phong cách à, trang trí một nơi đẹp như thành thứ gì đâu không, quá lãng phí.

 

Ta phất tay, tướng sĩ ma tộc đều bị đóng băng lại, không thể đậy.

 

Những tên trốn cùng lắm là đi mách Mặc Trần thôi.

 

Ta xông thẳng vào cung Côn Luân bèn thấy Ma Tôn Mặc Trần đang tức giận.

 

Phượng Dao thì run rẩy quỳ trên mặt đất cầu xin sự tha thứ.

 

"Ma Tôn, ngàn năm qua thiếp vẫn luôn nhớ đến chàng. Thiếp còn chưa từng tiếp da thịt với Thanh Huyền chứ gì đến phản bội chàng.”

 

Giọng Phương Dao run rẩy.

 

Nhưng một kẻ lòng dạ sắt đá như Ma Tôn sao có thể nghe nàng? Dù sao Phượng Dao cũng chỉ là công cụ để hắn phục sinh.

 

Phượng Dao không ngừng dập đầu, trán chảy cả m.á.u Mặc Trần vẫn không có một chút thương tâm.

 

Ta vỗ tay, giễu cợt này: "Ù uây, hóng chuyện hay thế nhờ." 

 

Mặc Trần thấy ta, trong mắt lóe lên sự vui mừng.

 

"Thần nữ, ngươi đến rồi. Mười vạn năm không gặp, bây giờ cũ hội ngộ hay là chúng ta cứ ngồi xuống uống trà trước, trà ở đây ngon lắm.”

 

Ta mắng hắn: "Ngươi là ma tộc, chúng ta sinh ra đã đối lập nhau rồi, cũ cái quái gì?" 

 

Mặc Trần lại như điên, "Ai bảo mấy vạn năm qua ta độc quá gì. Có mỗi ngươi là kỳ phùng địch thủ nên xem ngươi là luôn" 

 

Mặc Trần đứng dậy giang hai cánh tay, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi đắc ý.

"Ngươi xem, tam giới đã nằm trong tầm kiểm soát của ta rồi, hay thần nữ đây cũng vứt bỏ thành kiến, lao vào vòng tay ta và trở thành Ma Hậu đi? Ta sẽ vì ngươi mà tổ chức một hôn lễ long trọng nhất, để cả thế gian này biết chúng ta hạnh phúc thế nào." 

 

Ta khẩy, "Phải không? Nếu Ma Tôn đã mời thì ta có thể cân nhắc một chút còn Phượng Dao thì sao? Mấy ngàn năm nay nàng đã hết lòng vì ngươi đó." 

 

Mặc Trần tức giận lườm Phượng Dao một cái, "Hừ, tiện nhân này thì là cái thá gì, còn chẳng xứng xách dép cho ta. Với ả cũng sớm phản bội ta rồi." 

 

Sau đó, Mặc Trần lập tức xuất hiện bên cạnh ta, hắn đưa tay vuốt ve khuôn mặt ta.

 

"Nhưng ngươi thì khác, có nữ thần tối cao của thế giới này trong tay khiến ta cảm thấy vô cùng kích thích. Nếu ngươi có thể trở thành Ma Hậu, ta sẽ hạnh phúc lắm đấy." 

 

Trong mắt Mặc Trần tràn đầy ham muốn cùng kích thích.

 

"Ngươi, ngươi dám cướp Ma Tôn của ta, con khốn Phượng Ly!" 

 

Phượng Dao cầm một thanh kiếm sắc nhọn trong tay muốn đ.â.m về phía ta.

 

Thân ảnh Mặc Trần lóe lên, lập tức xuất hiện trước mặt ta thay ta đỡ kiếm.

 

Hắn tùy tiện vung tay, Phượng Dao bị ném mạnh vào một cột đá.

 

Nàng ta khó khăn ôm ngực, không thể tin nổi Mặc Trần.

 

"Ma Tôn, ta...... Ta chàng mười vạn năm, vì chàng hi sinh hai lần, mà cuối cùng chàng lại phản bội ta thông đồng với con khốn Phượng Ly." 

 

Phượng Dao cố gắng đứng dậy lao về phía Mặc Trần ba chiếc phi tiêu trong tay áo hắn đã bay thẳng vào tim nàng.

 

Cơ thể của Phượng Dao mềm nhũn, rơi vào vòng tay Mặc Trần.

 

"Ma Tôn, ta chàng mười vạn năm, ta...... Ta không nỡ g.i.ế.c chàng." 

 

Giọng nàng vừa yếu ớt vừa run rẩy.

 

"Yến nhi thật sự là cốt nhục của chàng, không phải của Thanh Huyền. Hy vọng chàng có thể đối xử tốt với thằng bé, nó bị ta chiều nên mới sinh hư." 

 

Đôi mắt của Phượng Dao hiện lên một tia bất lực cầu xin.

 

Lúc này, dường như có một cảm chợt lóe lên trong lòng Mặc Trần, hắn vô thức rơi nước mắt.

 

Sau đó, ta lợi dụng giọt nước mắt này để cắt da trên ngực, lấy m.á.u đầu tim, kích hoạt Cửu Huyền Trận bằng ý niệm, phong ấn Ma Tôn Mặc Trần. (Bảo sao phản diện toàn ngỏm vì nhiều..)

 

Mặc Trần muốn phản kháng không thể gì hơn.

 

Ta ra tay quá nhanh, chưa gì hắn đã bị trói chặt bởi lớp băng triệu năm ở Bắc Cực.

 

Không uổng công ta và Hành Uyên dịch chuyển tức thời mang lớp băng này về đây.

 

Với lại, ta cũng sớm bố trí Cửu Huyền Trận ở cung Côn Luân từ đêm qua rồi.

 

Nếu không chơi dơ như thì e rằng với thực lực của Mặc Trần, chúng tiên tập trung cũng không thể thắng nổi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...