08
"Phượng Ly, ta có mắt như mù mới nhầm lẫn Phượng Dao với nàng, là bản thân ta có lỗi. Nàng có thể nể cảm trước kia của chúng ta mà cứu ta không?"
Thanh Huyền như một con ch.ó hoang, hắn kéo chặt góc áo ta rồi quỳ xuống.
Ta lạnh lùng người trước mặt, giọng không một chút cảm .
"Tình cảm? Chỗ nào? Kiếp trước, ngươi chia rẽ ta và Hành Uyên, cưỡng bức chiếm lấy ta. Kiếp này, ngươi luôn miệng ta quay lưng lại phản bội ta. Ngươi chỉ sức mạnh của thần nữ thôi.”
Thanh Huyền vội vàng cãi lại, "Không phải, Phượng Ly, ta thật sự nàng, kiếp trước hay kiếp này đều thế. Ta vốn định kiếp này sẽ toàn tâm toàn ý bảo vệ nàng ai ngờ Phương Dao lại không phải là nàng…”
Ta trách móc hắn, "Nói nhiều thế để gì? Ngươi ỷ vào thân phận của bản thân mà náo loạn tam giới, tàn sát Phượng tộc ta, còn có Long tộc, Hồ tộc. Tội của ngươi phải chất thành đống, ngươi nghĩ ta sẽ cứu ngươi sao?”
Thanh Huyền cúi đầu không gì, tất cả chúng tiên lần lượt quỳ xuống.
Trong đó, Thái Bạch Kim Tinh run giọng :
"Thần nữ thương xót chúng sinh. Bây giờ Ma tộc Mặc Trần đã chiếm thiên giới, sinh linh đồ thán, ngài phải có trách nhiệm bảo vệ tiên giới, bảo vệ chúng ta.”
Hình như năm đó ông già này cũng nằm trong số những người muốn phế truất ngôi vị thần nữ của ta thì phải.
Bây giờ lại muốn trói buộc đạo đức của ta sao, buồn thật đấy.
Nam Cực Tiên Quân tức giận , "Các ngươi luôn mồm kêu Phượng Dao là thần nữ cơ mà, giỏi thì đi mời ả đi. Lúc trước không biết ai chỉ trích Phượng Ly mạo danh thần nữ mà giờ lại mặt dày đi cầu xin nàng cứu giúp cơ đấy?"
Thái Bạch Kim Tinh bị Nam Cực Tiên Quân cho cứng họng, tức giận đến mức muốn thủ bị roi tiên của ta trói lại.
Ta lạnh lùng , "Được thôi, muốn ta giúp các ngươi lấy lại thiên giới, không phải không có khả năng."
Thấy , chúng tiên đồng thanh , "Chỉ cần thần nữ chịu phong ấn ma tộc, bảo vệ thiên giới, cái gì bọn ta cũng ."
Ta bình tĩnh : "Dễ thôi, Thanh Huyền Đế Quân tự mình hiến tế cầu phúc cho Phượng tộc ta là ."
Lời vừa ra, chúng tiên đã liên tục chỉ trích ta: "Thần nữ, ngài độc ác quá rồi."
"Chuyện đó không thể xảy ra."
Ta lạnh: "Quyền lựa chọn là ở các ngươi, ta có ra tay cứu thiên giới hay không, tùy thuộc vào thái độ của chư vị."
Chúng tiên do dự một lúc rồi quay sang quỳ gối trước mặt Thanh Huyền.
"Đế quân, cầu xin ngài vì thiên giới, đáp ứng cầu của thần nữ."
"Đế quân, cầu xin ngài rủ lòng từ bi cứu lấy thiên giới."
Thanh Huyền cúi đầu, nhíu mày, trong mắt hắn tràn đầy sự đau khổ và cưỡng ép..
Khi xưa, những thượng tiên ham mê sức mạnh thần nữ mà phế truất ta.
Bây giờ, bọn hắn lại vì tư lợi cá nhân, đến đế quân cũng không cần.
Thanh Huyền trầm tư hồi lâu, cuối cùng đứng lên, với giọng điệu kiên định.
"Được, ta đồng ý. Chỉ cần nàng giúp ta báo thù, bắt sống Phượng Dao để ta xử lý thì ta sẽ tự mình hiến tế cầu phúc cho Phượng tộc."
Ta lạnh lùng hắn: "Một lời đã định, ta sẽ tin ngươi lần cuối."
Hành Uyên đi ra, kiên định : "A Ly, Thanh Huyền là đệ đệ ta, cứ giao cho ta đi."
Ta gật đầu: "Được."
Thanh Huyền đột nhiên sợ hãi cầu xin ta tha thứ: "Phượng Ly, cầu xin nàng đừng giao ta cho Hành Uyên. Mười vạn năm trước, ta không những cướp đi thân phận Thiên Đế của hắn mà còn phế bỏ hắn. Nếu nàng giao ta cho hắn, ta sống không bằng ch.ết mất."
Ta lạnh, "Ngươi cũng biết sợ cơ à? Lúc ngươi diệt toàn tộc ta, khi họ quỳ xuống cầu xin ngươi có thấy mềm lòng không? Trong lòng ngươi chỉ có , thế sinh linh của tam giới đặt ở đâu? Ngươi không có tư cách cầu xin sự tha thứ."
Thanh Huyền bị Hành Uyên trói chặt, lôi đi như chó hoang.
Những tiếng hét thất thanh của hắn dần biến mất theo bóng người xa dần.
Bạn thấy sao?