Thái Tử Phi, Nàng [...] – Chương 9

Ngày hôm sau, lúc ăn sáng, Diễm Thân vương đối với ta thái độ rất không thân thiện: "Một đêm không ngủ, cho dù ngươi chịu , có người cũng chịu không nổi."

Ta: "?"

Ta còn chưa , Vệ Trì Lan đã phản bác lại: "Hoàng thúc lo xa rồi, thân thể Kiều họa sư, qua còn cường tráng hơn Y Y nhiều."

Kiều Kiều: "..."

Tuy rằng bọn họ chưa hai ba câu đã cãi nhau ầm ĩ, chuyện lớn bàn bạc lại đâu ra đấy.

Ta và Kiều Kiều lúc rảnh rỗi bèn cùng nhau bàn bạc kế hoạch tương lai.

Cuối cùng, hai bên vỗ tay một cái, nhất trí cao độ.

Thời thế này thay đổi quá nhanh, không thể dựa vào bất kỳ ai, chỉ có tiền bạc mới là chân lý.

Chúng ta phải kinh doanh buôn bán kiếm tiền!

Vừa hay Thanh Châu có rất nhiều địa chủ giàu có, tiền của nhiều như nước sông, chúng ta xem xét hai ngày rồi chọn một cửa hàng có vị trí đẹp trong thành, một tầng dịch vụ xăm mình, một tầng dịch vụ xoa bóp.

Thật là hoàn hảo.

Nhưng chúng ta nằm mơ cũng không ngờ rằng, sau một tuần khai trương, cửa hàng chỉ có vỏn vẹn hai vị khách ghé thăm.

Ta chằm chằm vào tấm lưng đầy hình xăm của Diễm Thân Vương, trong lòng cảm thấy phức tạp: "Lưng của người mà xăm thêm nữa thì chỉ có thể xăm ruồi thôi."

Kiều Kiều chằm chằm vào tấm lưng đỏ ửng của Vệ Trì Lan, muốn lại thôi: "Người đã bị chà xát đến mất ba lớp da rồi đấy."

Không còn cách nào khác, hai vị Phật sống này ngồi ở đây, toàn thân sát khí đằng đằng, căn bản không có vị khách nào khác dám bước vào.

May mắn thay, hai vị này không thiếu tiền, chúng ta cũng kiếm không ít.

Khi họ đồng lòng thì vô cùng nhất trí, khi không đồng lòng thì luôn có những kiểu so bì kỳ quặc.

Hôm đó, ta tạm thời không có ở tiệm, khi quay lại thì vừa hay thấy Vệ Trì Lan đưa cho Kiều Kiều hai thỏi vàng, hỏi: "Ngươi và Y Y đến từ cùng một nơi, ngươi nhất định sẽ hiểu tiếng địa phương của nàng, đúng không?"

Kiều Kiều vui vẻ gật đầu: "Người muốn hỏi gì?"

Vệ Trì Lan: "Đại ca xã hội nghĩa là gì?"

Vệ Trì Lan mỉm gật đầu.

Buổi tối trở về, trên bàn ăn, Vệ Trì Lan cố ý vô khoe khoang với Diễm Thân Vương: "Sao? Kiều họa sư chưa từng đặt biệt danh cho người à?"

Diễm Thân Vương hừ lạnh: "Đương nhiên là có."

Ta nháy mắt ra hiệu với Kiều Kiều, ôi chao, các ngươi biết chơi đấy.

Biểu cảm của Kiều Kiều không tự nhiên lắm, còn chưa kịp ngăn cản thì Diễm Thân Vương đã đầy tự hào ra: "Nàng gọi ta là Lão Lục."

*Lão lục (老六): Từ lóng tiếng Hoa này xuất hiện từ game CSGO. Từ này dùng để chỉ những người chơi thay vì cùng đồng đội phối hợp tấn công lại chọn cách núp lùm để chờ cơ hội lót vật phẩm.

...

Tháng thứ ba Vệ Trì Lan rời kinh, trong cung truyền đến tin cấp báo, Hoàng đế bệnh nặng, Nhị hoàng tử tạo phản bao vây hoàng thành, đang bức bách Hoàng đế sửa lại di chiếu truyền ngôi.

Chỉ cần Vệ Trì Lan mang quân trở về, hắn ta có thể Vệ trì Lan mưu phản, danh chính ngôn thuận liên hợp triều thần phế bỏ Thái tử.

Diễm Thân Vương nghe xắn tay áo: "Vậy lấy danh nghĩa của ta mang quân trở về thì không có vấn đề gì nhỉ."

Vệ Trì Lan tập hợp lực lượng của hai châu Thanh và Nhai, cộng thêm thân binh từ đất phong của Diễm Thân Vương, hùng hổ chuẩn bị tiến về kinh thành.

Trước khi đi, hắn lại đến tiệm một lần nữa để ta xoa bóp cho hắn.

Tâm trạng của ta có chút phức tạp, Vệ Trì Lan đột nhiên lên tiếng: "Thấy chưa?"

Ta sửng sốt: "Cái gì?"

Hắn khẽ một tiếng: "Cơ ngực, cơ bụng, cơ tay trước, cơ tay sau, cơ lưng dày của ta, còn có cả bé heo Peppa ở dưới eo nữa."

Hắn đột nhiên những điều này khiến ta nhất thời không hiểu ý hắn là gì, ta theo bản năng về phía bé heo Peppa.

Chỉ thấy trên đầu Peppa có một chữ "Y".

Ta sững sờ.

Vệ Trì Lan lại : "Ta bảo Kiều họa sư thêm vào cho ta đó, nàng đây là thần thú, hy vọng nó cũng có thể bảo vệ nàng."

Mũi ta đột nhiên cay cay: "Xăm tên lên người, có hơi... không giống ai."

"Không giống ai là có ý gì?"

Ta : "Chính là... rất bá đạo."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...