Thái Tử Phi Du [...] – Chương 5

Kinh thành hiếm có nữ tử đến tuổi này còn chưa xuất giá như ta, bên tai vang lên không ít tiếng chế giễu, người ta chiếm vị trí Thái tử phi nhiều năm như mà không vừa mắt nhiều vô số kể.Thân phận Thái tử phi, tượng trưng cho sự hưng thịnh của một người, hoặc là của một gia tộc.Ngày tuyết ngừng ở kinh thành, Tiêu Tự Hành không hề báo trước, mang theo gió lạnh xuất hiện ở Hầu phủ, xuất hiện trong sân của ta.Ta có chút sững sờ hắn.Lần trước gặp Tiêu Tự Hành, đã là chuyện đầu năm rồi, hắn cao hơn, hình như cũng rám nắng hơn một chút, dung mạo hình như cũng mở ra đôi chút, khí thế trên người uy nghiêm.Thật sự có dáng vẻ của một trữ quân.「Du Thanh tham kiến Thái tử điện hạ.」 Ta hành lễ với hắn.Tiêu Tự Hành đỡ ta dậy, mở miệng : 「Đường tỷ tỷ.」Giọng của hắn cũng đã thay đổi nhỏ, trầm hơn một chút, không giống như trước kia vui vẻ rạng rỡ gọi ta một tiếng Đường tỷ tỷ.Tiêu Tự Hành : 「Phụ hoàng và mẫu hậu đã chọn lại ngày đại hôn vào năm sau, tháng hai……」「Điện hạ,」 Ta khẽ, ánh mắt rơi trên mặt hắn, 「Nếu sau này chàng không muốn có một chính thê lớn hơn năm tuổi, có thể cho ta một ân điển không, ta muốn đi Tây Bắc xem thử.」Đường đệ nhỏ hơn ta một tuổi hiện giờ đang theo phụ thân hắn đóng quân ở Tây Bắc, thư nhà gửi về phong cảnh bên đó rất khác biệt.Ta muốn đi xem thử.Nhưng ta biết rõ hôn sự của ta và Tiêu Tự Hành, bất kể là ta hay hắn, đều không có cách nào thay đổi.Trừ khi hắn thật sự ngồi lên vị trí kia.「Vậy ai sẽ Thái tử phi của ?」 Một lúc lâu sau, Tiêu Tự Hành đột nhiên hỏi ta.Ta muốn quý nữ kinh thành ai ai cũng muốn gả cho Thái tử.Nhưng hắn đã nhanh hơn một bước gỡ ngọc bội từ nhỏ đeo bên hông xuống nhét vào tay ta.「Đường tỷ tỷ, cái này cho tỷ.」6Trên ngọc bài kia có chữ Thái tử điện hạ, coi như là vật bất ly thân của hắn.Nhưng hắn đưa cho ta, cũng không gì đã rời đi.Sau đó lại mấy tháng không thấy bóng dáng hắn.Trưởng công chúa hạ sinh trưởng tử, ta đến thăm.Phủ Công chúa vô cùng náo nhiệt, ngay cả những công chúa đã xuất giá cũng đến thăm.Khi thấy ta, thái độ cũng khác nhau.Trên danh nghĩa, ta là Thái tử phi, vẫn chưa thành hôn, ta vẫn nên hành lễ với họ, cũng thấp hơn một bậc.Tam công chúa và Trưởng công chúa trước kia từng có xích mích, không dám chọc nàng, liền mở miệng mỉa mai ta một câu:「Thật không biết năm sau có lại sinh ra chuyện gì không, Đường tiểu thư đừng có từ tuổi thanh xuân đến khi thành bà già rồi nhé.」Lời tương tự như ta đã nghe không ít rồi, người khác thì còn có thể cãi lại hai câu, đây là công chúa, nếu cãi nhau dữ dội thì sẽ bị người có tâm lấy ra trò .「Tam hoàng tỷ có ý kiến với vị hôn thê của sao?」 Cửa đột nhiên lóe lên một góc áo bào màu trắng vân mây, Tiêu Tự Hành bước vào.Mọi người ở đây vội vàng hành lễ với hắn.Sắc mặt Tam công chúa cứng đờ, vội vàng : 「Ta chỉ thuận miệng thôi.」Tiêu Tự Hành cụp mắt: 「Tam hoàng tỷ có thời gian rảnh rỗi như , không bằng đi quản Phò mã của mình đi, ban ngày ban mặt cũng lêu lổng ở thanh lâu, chắc ngày mai Ngự Sử sẽ dâng tấu chương lên phụ hoàng rồi.」Tam công chúa vội vàng rời đi.「Đường tỷ tỷ, ta đã bảo mẫu hậu sắp xếp một ma ma trong cung cho tỷ, sau này tỷ dẫn bà ấy đi ra ngoài nhé.」 Tiêu Tự Hành .Ta không hiểu ý hắn: 「Nhưng trong Hầu phủ đã có ma ma dạy quy củ trong cung rồi.」「Không phải dạy quy củ.」Sau khi thăm Trưởng công chúa xong, trở về Hầu phủ, thấy Từ ma ma từ trong cung ra, ta mới hiểu ý của Tiêu Tự Hành.Ta và hắn chưa thành hôn, cho dù có người lời khó nghe, ta ra mặt cãi lại cũng không có lợi cho danh tiếng, Từ ma ma là người của Hoàng hậu, miệng lưỡi bà ấy chua ngoa cay nghiệt thật sự khiến người ta thích. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...