“Chị Thẩm.”
Gã nhăn nhở, nhăn mặt vì đau: “Đây, có người nhờ tôi đưa cho chị.”
Gã đưa tôi một bó hoa hồng.
“Chị, lần trước tôi không hiểu chuyện, linh tinh, là lỗi của tôi. Chị đừng giận nhá.” Gã nài nỉ với vẻ mặt khổ sở.
“Tôi không nên suy đoán ác ý rằng chị muốn dựa hơi nhà họ Tống. Tôi thật sự không có ý xấu, chỉ muốn người chặt đứt ‘đào hoa’ giúp thôi.”
“Với cả, hôm đó ấy đến buổi đấu giá vì nghe có nhiều món liên quan đến , ấy muốn mua cho chị.”
Nghe đến đây, tôi ngẩn người.
Hôm đó tôi mải lo đấu khí, đúng là không để ý đã mua gì.
Thấy gã tóc vàng mặt mũi thảm , tôi không nhịn : “Được rồi, tôi biết rồi.”
Nghe tôi , gã như giải thoát, không đợi tôi hỏi thêm gì, đã nhanh chóng chạy mất dạng.
Tôi lục lọi trong bó hoa hồng trên tay, vẫn không thấy tấm thiệp hay lời nhắn nào, điện thoại cũng không có phản hồi.
Giờ tôi thật sự không đoán Tống Kiều An đang muốn gì.
Tôi đứng chờ thêm một lúc, và rồi, người thứ ba cầm hoa hồng xuất hiện.
Là trợ lý.
Tối qua ấy vừa xin nghỉ phép, mà giờ lại xuất hiện ở đây, trong khi bình thường chưa bao giờ nhận việc trong kỳ nghỉ.
“Chị, chị!” Cô hổn hển đưa cho tôi bó hoa hồng lớn: “Dù Tống cứ thích khoe khoang cảm trước mặt tôi, tôi thấy phiền, tôi vẫn thích trai xinh đẹp dính nhau!”
Cô đỏ mặt : “Tôi chỉ giúp ấy mang hoa thôi, tôi tuyệt đối tôn trọng quyết định của chị. Tôi sẽ không ép chị phải gì cả! Dù tôi rất thích ‘ship’ hai người, chị có chấp nhận hay không, tôi chỉ cần chị vui là .”
Tôi : “Thật ra Tống Kiều An có một thân phận rất tốt. Tôi lẽ ra phải thấy vui chứ, đúng không? Cô không nghĩ tôi đang quá à?”
“Hừm.” Cô trợ lý lau mồ hôi: “Dù giấu chuyện gì đi nữa, thì ấy cũng sai rồi. Bị và nhận lỗi là điều đương nhiên mà, đúng không?”
“Vả lại đây là chuyện giữa hai người mà thôi. Theo tôi thấy – ấy cực kỳ chị, chưa? Anh ấy hoàn toàn không nghĩ chị gì sai đâu.”
Cô trợ lý thêm: “Thôi, nhiệm vụ xong rồi! Tôi tiếp tục tận hưởng kỳ nghỉ của mình đây!”
Cô vẫy tay chào, tung tăng rời khỏi tầm mắt tôi.
Lần này, tôi tìm trong bó hoa hồng một tờ giấy gấp hình đầu chó nhỏ.
Mở ra, đó là một lá thư .
Nội dung giống hệt bức thư viết cho tôi lần đầu tỏ , chỉ thêm một câu ở cuối.
Bạn thấy sao?