Thái Tử Gia Là [...] – Chương 6

"Đàn ông trong giới giải trí chớ qua đây, các người không xứng!!! Chu Vọng Thần thì còn miễn cưỡng xem xét ."

 

"Vị nào đó debut cùng thời với hoa nhỏ nhà tôi không mau quỳ xuống mà học hỏi đi à? Bài tập bày ra trước mắt rồi còn không biết chép? Làm việc tốt vô ích rồi hả?"

 

Em plastic bên cạnh Tề Minh Nghiên dùng đôi mắt long lanh ta:

 

"Thành thật mà , chị Minh Nghiên, chị thực sự là người tỉnh táo nhất mà em từng tiếp qua. Kỳ thực em cũng rất tò mò sao chị lại xây dựng tư tưởng tuyệt vời như thế chứ?"

 

"Cái này thì cũng dễ thôi mà?" - Tề Minh Nghiên vừa vừa , ánh mắt còn cố ý liếc sang tôi, "Việc đầu tiên cần là phải tránh xa ra khỏi mấy người đầu óc không tỉnh táo, thích nằm mơ giữa ban ngày."

 

"Kỷ Thời Vãn, chị tôi đang chứ còn ai vào đây nữa!"

 

"Kỷ Thời Vãn: Xong rồi, đến lượt tôi rồi."

"Cứu mạng a! Ánh mắt của Tề Minh Nghiên âm hiểm ghê, cảm giác có chút khó chịu."

 

"Lầu trên cái gì , chị ấy cũng chỉ sự thật thôi, có bệnh thì đi khám đi?"

 

"Dù sao thì, chỉ cần tự nhủ mỗi ngày, gần gũi một người đàn ông đồng nghĩa với sự bất hạnh. Tình cảm là chuyện tàn nhẫn nhất trên đời, có biết chưa?"

 

Lạc Vũ vội vàng gật đầu.

 

Mà nụ của hai sao nam ngồi cạnh đã cứng đơ, như thể vừa ăn nhầm shit .

 

Bọn họ ngập ngừng, muốn lại thôi.

 

Bọn họ sợ mình mở miệng sẽ bị fans của Tề Minh Nghiên dùng nước bọt dìm chết đuối.

 

Fans ta hung hăng có tiếng.

 

Bọn họ đặc biệt tôn thờ lời Tề Minh Nghiên ra.

 

Đầu óc cũng đơn giản.

 

Cô ta debut nhiều năm như , dù vẫn chưa cầm trong tay giải thưởng lớn nào, lại lấy về rất nhiều tài nguyên quảng cáo, đều là nhờ cái mác người phụ nữ tỉnh táo, không đương, độc lập này.

6.

Ai mà biết mấy lời này của ta đều là do quản lý soạn cho, còn soạn đầy cả một cuốn sổ.

 

Lần trước ta vô rơi nó xuống đất, bị tôi nhặt lên.

 

Nhớ lại bộ dạng giận dữ hổn hển của ta khi giật cuốn sổ về từ tay tôi, tôi nhịn không nổi.

 

Tôi hỏi ta: “Không phải chứ, Cừu Lười Biếng có biết ăn trộm lời thoại của nó không ?"

"Ê thật ấy, sao câu cuối nghe giống câu thoại của Cừu Lười Biến thế? Tình cảm? Hahahaha, cảm là thứ tàn nhẫn nhất trên đời!"

 

"Đột nhiên cảm thấy Tề Minh Nghiên trông rất buồn ."

 

"Cừu Lười Biếng: Exo me?"

 

“Cừu Lười Biếng nghĩ ra lời này thì Nghiên cục cưng của chúng tôi không thể à? Mấy người có hiểu tự do ngôn luận là gì không ? Nói mà không biết nghĩ à?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...