Tôi để ý đến anh trai chồng của cô bạn thân – giáo sư đại học Mạnh Quan Hạc. Nửa đêm, tôi nhắn tin cho anh: “Chồng ơi, anh đẹp trai thật đấy.” Anh chỉ đáp lại hai từ: “Tự trọng.” Tôi theo đuổi anh hơn một tháng, nhưng đóa hoa kiêu hãnh ấy vẫn không chịu động lòng. Sang tháng thứ hai, cô bạn thân khóc lóc nói muốn ly hôn. Tôi vỗ ngực hứa: “Tớ sẽ đi cùng cậu!” Rồi nhắn cho Mạnh Quan Hạc: “Lão già đó, nhìn đã biết anh chẳng làm được gì!” “Tạm biệt… không hẹn gặp lại!” Tối hôm ấy, Mạnh Quan Hạc nhốt tôi trong phòng. Tôi rưng rưng nói: “Em sai rồi.” Anh khẽ cười lạnh: “Muộn rồi.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?