Tân Nương Xung Hỉ – Chương 11

Ta : "Nghĩ mà xem, đó là Giang Nam, phong cảnh tuyệt đẹp, ngươi không phấn khích sao?"

 

Thúy Quyên không gì.

 

Tối hôm đó, sau khi Tiêu Đình Hòa tan , hắn đi thẳng đến thư phòng, ta đã đặc biệt nấu canh và mang đến tìm hắn.

 

"Tướng quân đã ăn tối chưa? Ta có hầm canh, ngài uống chút nhé?"

 

Tiêu Đình Hòa vốn nhắm mắt tựa vào ghế, nghe liền mở mắt ra, yên lặng ta.

 

12

 

Tiêu Đình Hòa không uống canh, chỉ lật xem tài liệu trên bàn: "Tống Thanh Ương, có điều gì trong lòng để mà quan tâm không?"

 

Ta gật đầu: "Có chứ, hiện giờ ta quan tâm tướng quân nhất."

 

Hắn gấp văn thư lại, ngước mắt ta.

 

Ta có chút chột dạ: "Hay là ngài uống canh trước đi, ta hầm canh rất lâu rồi."

 

Hắn xoa xoa huyệt thái dương: "Để đó đi, ta còn có việc, ra ngoài đi."

 

Thật ra ta có điều muốn hỏi hắn, thái độ của hắn, ta không muốn phiền thêm.

 

Sáng hôm sau, bà v.ú mang nguyên vẹn nồi canh từ thư phòng của hắn ra và đổ bỏ.

 

Ta nhàn nhã ngồi trong phòng gẩy bàn tính nghe tiếng leng keng.

 

Chiều hôm đó, khi nghe hắn tan trở về, ta lại đi tìm hắn, dù hắn vẫn lạnh nhạt như trước, lần này lại đưa hết bổng lộc của tháng cho ta.

 

"Tướng quân không giữ lại một chút sao?"

 

"Đến lúc cần, ta sẽ đến lấy từ ." Hắn cúi đầu việc, "Cô đi nghỉ ngơi đi, ta còn việc."

 

Ta cảm thấy bực bội trong lòng, không biết rõ lý do là gì.

 

Vài ngày sau, Ninh Vương phi mời ta và Tiêu Đình Hòa đến chơi.

 

Ninh Vương phi và Ninh Vương kết hôn ba năm chưa có con, Ninh Vương rất thương Ninh Vương phi, trong phủ cũng không có bất kỳ trắc phi nào.

 

"Ngài cứ bận việc của ngài, ta đi dạo một chút." Tiêu Đình Hòa và Ninh Vương có việc cần chuyện, còn Ninh Vương phi lại bận rộn, nên ta không có gì , chỉ quanh quẩn trong vườn.

 

"Cô đợi một lát, ta sẽ quay lại." Ninh Vương phi rồi rời đi, ta định đi về phía tiền viện để tìm Tiêu Đình Hòa.

 

Bước qua một cửa vòm thì tới tiền viện, ta không thấy Tiêu Đình Hòa mà lại bắt gặp Ninh Vương và mưu sĩ của hắn đang đứng dưới mái hiên trò chuyện.

 

Họ gì ta không nghe rõ, sắc mặt họ có vẻ rất nghiêm trọng.

 

Thấy ta xuất hiện, họ ngừng chuyện, mưu sĩ cúi chào ta rồi cáo từ rời đi.

 

Tết Nguyên Đán đến nhanh chóng, Tiêu phủ vô cùng náo nhiệt. Ta và Thúy Quyên ra phố mua pháo hoa, hỏi vài cửa hàng thì đều đã bán hết, đang tính quay về thì ta gặp Chu Dự.

 

"Muội muốn mua pháo hoa à? Tiệm của ta còn một ít, để ta lấy cho muội." Chu Dự chặn đường ta.

 

"Không cần đâu, phu quân của ta sẽ mua cho ta." Ta lách qua hắn rồi bước đi.

 

Chu Dự vẫn đi theo ta vài bước, đi sóng đôi với ta: "Thanh Ương, ta biết Tiêu Đình Hòa không tốt với muội, hắn còn mập mờ với Dung tiểu thư kia nữa."

 

"Thanh Ương, bây giờ ngày đêm ta đều hối hận, lúc trước không nên để muội hay tỷ tỷ gả đi."

 

"Kỳ thực hôm đó ta thật sự đến cầu hôn muội, sau khi gặp dì, bà ấy bảo ta thuyết phục muội thay tỷ tỷ gả đi. Bởi vì muội là thứ nữ, nếu Tiêu Đình Hòa không tỉnh, Quốc công phủ sẽ không giữ muội ở lại. Nếu hắn tỉnh, hắn cũng sẽ không để một thứ nữ chính thất, và càng không bao giờ bỏ vợ để tái giá, thế nào hắn cũng sẽ bỏ muội trước."

 

"Bà ấy , chỉ cần đi vòng một chút, cuối cùng muội ẫn sẽ là của ta."

 

Ta dừng bước, tò mò không biết hắn đang nghĩ gì.

 

"Thanh Ương, muội đừng sợ, có ta ở đây, ta sẽ đưa muội đến Giang Nam. Ở đó không ai biết chúng ta, chúng ta sẽ mãi mãi không rời xa nhau."

 

Ta định gì đó, thấy Tiêu Đình Hòa và Ninh Vương cưỡi ngựa ngang qua con phố, tiến về phía này.

 

Hắn không dừng lại, chỉ liếc ta một cái rồi đi tiếp.

 

Ta lập tức mất hứng chuyện, cũng chẳng còn tâm trạng muốn mua pháo hoa nữa.

 

Mùng hai Tết, tất cả các mệnh phụ ngoài cung đều phải vào cung chúc Tết. Từ giờ Dần, ta đã theo Tiêu lão phu nhân và đại phu nhân đứng chờ ngoài cổng cung.

 

"Với thân phận như ngươi, không xứng với nhị gia. Tốt hơn hết là ngươi nên chủ rời đi." Đại phu nhân kéo áo choàng lên .

 

Ta không để ý đến bà ta, chỉ tập trung cánh cổng cung đang từ từ mở ra, rồi theo các phu nhân bước vào. Trên đường đi, có một tên nội thị vội vã bước ra, thấy chúng ta liền nép sang một bên.

 

Ta liếc đôi giày của hắn rồi theo đoàn người vào Khôn Ninh Cung.

 

Trong Cung Khôn Ninh, khung cảnh còn náo nhiệt hơn lần trước. Hoàng hậu chủ trì đại cục, Lương phi hỗ trợ bên cạnh, Thục phi hôm nay không có mặt.

 

Ninh Vương phi ngồi đối diện ta, khi thấy ta nàng khẽ gật đầu, không còn nhiệt như lần trước.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...