(Văn án) Ta là tân nương được cưới về để xung hỉ. Sau khi Trấn Quốc Tướng quân hôn mê nửa năm, ta được gả cho hắn. Chăm sóc tướng quân không có gì phiền phức, thậm chí ta còn mong rằng hắn sẽ không bao giờ tỉnh lại. Thế nhưng tướng quân vẫn tỉnh dậy. Hắn nhìn ta với vẻ nửa cười nửa không: “Cô có biết tại sao ta tỉnh lại không?” Ta lắc đầu. “Bị tiếng cô nói xấu người khác và tiếng bấm bàn tính làm ồn mà tỉnh dậy đấy.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?