10
Hoàng đế cũng biết về việc Lục Yến Chiêu bị ta .
Chỉ có điều, tin tức này là do ta báo cho hắn.
Khi nghe , Hoàng đế ngạc nhiên : “A tỷ, nếu ta nhớ không lầm thì Lục Yến Chiêu đã theo hầu tỷ suốt mười năm rồi…”
“Đúng , đã mười năm rồi.”
Ta đáp một cách lãnh đạm: “Nhưng cho dù là mười năm, thì hắn cũng chỉ là một con chó. Con chó không nghe lời, ta, chủ nhân của nó, không thể dạy dỗ sao?”
Hoàng đế lập tức : “Tất nhiên rồi, A tỷ muốn gì thì , như A tỷ đã , chỉ là một con ch.ó mà thôi.”
“Con chó này đi rồi, lại nuôi một con khác là .”
Ta : “Hoàng thượng, ta nên lên đường đến chùa để thanh tu rồi.”
Sau khi tiễn Hoàng đế, ta theo kế hoạch đến chùa thanh tu.
Để Lục Yến Chiêu trong thời gian này điều tra những việc mà Hoàng đế đã sau lưng.
Không lâu sau, điều tra đã cho thấy, hoàng đệ tốt của ta ở sau lưng ta thực sự đã không ít chuyện.
Hóa ra Hoàng đế đã sớm âm mưu, thậm chí âm thầm giec checnhiều đại thần đứng về phía ta.
Ngoài ra, còn có việc Tiết Vinh Lâm g.i.ế.c thê tử của hắn, Hứa Diệu Diệu.
Đây cũng là một cái bẫy mà hắn và Tiết Vinh Lâm cùng nhau dàn dựng.
Lục Yến Chiêu cho ta biết, vào ngày xảy ra sự việc, Tiết Vinh Lâm cũng có mặt.
Hắn đã tận mắt chứng kiến những kẻ giả danh cướp bóc hành hạ thê tử hắn, rồi vứt xác nàng ấy giữa đồng hoang.
Còn về Hoàng đế, bao nhiêu năm qua trong triều đình, hắn vẫn đóng vai trò không có chính kiến, mọi việc đều phải hỏi ý kiến ta, thực ra đó cũng chỉ là giả vờ.
Hắn cố ý mặc kệ những gian thần, để họ đối phó với ta.
Còn về kế hoạch tiếp theo, chính là phái những mỹ nam đến gần ta, rồi lan truyền tin đồn về ta là người phóng đãng, ra sự phẫn nộ trong dân chúng.
Ta vừa nghe vừa nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền.
Mọi thứ mà Lục Yến Chiêu điều tra hoàn toàn lật ngược nhận thức của ta về người hoàng đệ này.
Hóa ra hắn không phải là một tiểu hoàng đế hiền lành, ngây thơ cần sự che chở của tỷ tỷ, mà là một kẻ xảo trá, thâm sâu, coi mạng người như cỏ rác, thao túng quyền lực!
Ngay cả Lục Yến Chiêu, với vẻ mặt lạnh lùng, cũng không thể không hỏi sau khi kể cho ta những điều này: “Công chúa, Hứa Diệu Diệu là vợ chính thất của Tiết Vinh Lâm, năm xưa vất vả việc bán đậu hũ để nuôi hắn ăn học, mà hắn lại có thể xuống tay như ?”
Ta , vừa vừa : “Thì có sao? Trong mắt một số người, quyền lực quan trọng hơn tất cả.”
“Chẳng hạn như Hoàng đế, hắn không muốn ta can thiệp triều chính, sợ ta sẽ đe dọa đến hắn, vì sao lại phải ?”
“Nếu đã như , hắn sợ điều gì, ta nhất định phải điều đó. Giang sơn này, công chúa ta sẽ định đoạt.”
---
11
Hoàng đế quả nhiên vẫn đang âm thầm tiếp tục kế hoạch của hắn.
Hôm ấy, ta dẫn theo một tỳ nữ ra ngoài hái rau dại, thì cờ gặp một nam nhân đang nằm bên sông, chỉ khoác một bộ áo đơn.
Người này dáng người cao ráo, ngay cả khi nhắm mắt, cũng có thể cảm nhận vẻ đẹp mê hoặc tỏa ra từ hắn.
Có thể , nếu Tiết Vinh Lâm là người đẹp, thì hắn chính là một một người đẹp tuyệt sắc.
Ở kiếp trước, cũng vào thời điểm này, tại bờ sông, ta đã gặp cùng một người như .
Lúc đó, ta không biết hắn là người Hoàng đế phái đến để tiếp cận ta, chỉ nghĩ hắn là người đáng thương nên đã cứu hắn.
Không ngờ khi ta muốn để hắn đi, hắn lại mình không có nhà, quỳ xuống cầu xin ta cho hắn nương tựa.
Ta đã đồng ý, để hắn ở lại bên mình, sau đó hắn đã hết lòng chiều chuộng ta, thường xuyên thể hiện vẻ yếu đuối, cuối cùng từng bước phát triển thành kẻ hầu của ta.
Sau này hắn đã gì?
Hắn lén lút, nhân danh ta mà ra biết bao chuyện xấu, đưa ta vào thế không thể thoát ra.
Hiện tại, hắn, ta ra lệnh: “Đưa hắn về.”
Về việc của ta lần này, Lục Yến Chiêu không hiểu.
“Công chúa, tại sao ngài biết rõ đối phương không có ý tốt mà vẫn muốn đưa hắn về? Ngài không sợ sao?”
Ta đáp: “Tất nhiên là sợ. Nhưng nếu ta thấy c.h.ế.t không cứu, hắn sẽ càng nghi ngờ. Quan trọng hơn, cho dù ta tránh hắn, Hoàng đế vẫn sẽ phái người khác đến gần ta, không thể phòng bị hết . Thà rằng như , còn hơn là bị .”
Lục Yến Chiêu gật đầu, ta lại : “Chỗ này ngươi cứ yên tâm, ta còn một việc khác muốn ngươi .”
“Một người dám mạo hiểm việc này, chắc chắn có lý do của hắn. Vì tiền? Vì quyền lực? Dù vì lý do gì cũng phải điều tra rõ ràng.”
“Hắn tên là Trình Cẩm Dật, người ở Khúc Hương, ngoài ra ta không biết gì thêm, cần ngươi đi điều tra.”
Lục Yến Chiêu việc luôn cẩn thận, rất nhanh đã điều tra rõ nguồn gốc của hắn.
Hóa ra Hoàng đế đã dùng gia đình của Trình Cẩm Dật con tin, ép hắn việc này.
Mặc dù cha mẹ của Trình Cẩm Dật không phải là người, đã từng lợi dụng hắn để kiếm tiền, hắn vẫn rất coi trọng gia đình, mọi việc đều đặt gia đình lên hàng đầu.
Nhưng gia đình trong miệng hắn thật sự là gia đình thì sao?
Một mặt khinh thường hắn đi kiếm tiền ở phố đèn đỏ, một mặt lại không biết ơn, phung phí số tiền hắn kiếm , còn sau lưng thì liên tục bêu rếu hắn, gọi hắn là thứ hèn hạ.
“Quan trọng nhất là, hắn bị cha mẹ bán đi.”
Lục Yến Chiêu đến đây, nắm chặt tay: “Người như , hoàn toàn không xứng đáng để hắn hi sinh nhiều như cho họ.”
Ta : “Có vẻ như hắn không xấu, đủ ngu ngốc.”
“Những kẻ như cha mẹ hắn, thực sự không xứng sống, tìm cơ hội thích hợp để cho họ chec, chúng ta cần có kế hoạch cẩn thận.”
Bạn thấy sao?