Tái Sinh Trong Lửa – Chương 1

Vào kỳ nghỉ hè, để giảm bớt gánh nặng cho gia đình, tôi quyết định ra ngoài thêm.

Bạn cùng phòng không nghe lời khuyên, mang pin xe điện về phòng trọ để sạc.

Đêm hôm đó, pin phát nổ. Anh ta một mình bỏ chạy, để lại tôi không còn đường sống.

Toàn thân tôi bị bỏng đến 90%, đường hô hấp cũng bị tổn thương, khí quản phải mở.

Sau tai nạn, cùng phòng không hề tỏ ra hối lỗi, còn tìm cách trốn tránh trách nhiệm, chỉ bồi thường có mười nghìn tệ.

Trong cơn đau đớn tột cùng, tôi đã chọn kết thúc cuộc đời mình.

Lần nữa mở mắt, tôi thấy Lý Cường đang kéo pin xe điện về nhà.

Lần này, tôi không ngăn cản .

1

Tôi chỉ vào viên pin trong tay cùng phòng Lý Cường, tỏ vẻ không hài lòng:

【A Cường, sao lại mang pin xe điện về phòng trọ nữa rồi?】

Trước đây vì muốn tiết kiệm, thường xuyên . Nhưng hôm qua sau khi xem một video về việc pin sạc trong nhà có thể phát nổ, tôi đã kiên quyết cầu không sạc pin trong phòng nữa.

Rõ ràng hôm qua đã hứa đó là lần cuối, mà hôm nay lại như không có chuyện gì xảy ra.

Mùa hè nóng nực, Lý Cường mồ hôi nhễ nhại bước vào, cả người đầy sự bực bội.

Anh phẩy tay, tỏ ra không quan tâm:

【Không sao đâu A Hoa, sạc bao nhiêu lần rồi, có nổ hay không còn không rõ sao?】

【Sạc dưới tầng thì đắt chết đi , ở nhà rẻ hơn nhiều. Mình ra ngoài kiếm tiền, tiết kiệm chút nào hay chút đó.】

【Nếu em thấy không thoải mái, thì tháng này trả thêm tiền điện là chứ gì.】

Tôi cau mày:

【Không phải chuyện tiền nong, mà là rất nguy hiểm!】

【Lỡ xảy ra cháy nổ thì sao? Đến lúc đó cả hai chúng ta đều không thoát đâu!】

Thấy tôi cứng rắn không nhượng bộ, Lý Cường mới chịu dịu giọng.

【A Hoa, em cũng biết là con nhà đơn thân, mẹ một mình nuôi lớn không dễ dàng gì. Nếu không phải vì muốn dành dụm tiền chữa bệnh cho mẹ, thì cũng không tiết kiệm mấy đồng này gì.】

Tôi nghẹn lời.

Nhưng chuyện nào ra chuyện đó mà!

Trong đầu tôi lởn vởn những vụ tai nạn thương tâm do sạc pin trong nhà. Vì sự an toàn của bản thân, tôi vẫn kiên quyết giữ vững lập trường.

【A Cường, đừng vì tham rẻ mà phải trả giá đắt!】

Lý Cường bực bội nâng giọng “chậc” một tiếng, vẻ mặt khó chịu, va vào vai tôi một cái rồi cắm sạc pin xe điện ngay trước mặt tôi.

【Em cứ lo những chuyện không xảy ra, thà nghĩ cách kiếm tiền còn hơn.】

【Anh sạc biết bao nhiêu lần rồi cũng chẳng có chuyện gì. Nếu thật sự phát nổ thì cũng là do em gở mà ra đấy!】

【Không mong tốt hơn thì thôi, lại còn rủa chết à?!】

Giọng Lý Cường đã mang theo rõ ràng sự tức giận.

Lúc này cả hai chúng tôi đều đang bực bội, tôi sợ quan hệ căng thẳng hơn nên đành tạm thời nhượng bộ.

【Thôi rồi, hôm nay cứ sạc đi, ngày mai đừng mang lên nữa. Tiền điện em trả cho.】

Lý Cường liếc tôi một cái, không gì, rồi đi tắm.

Tôi tuy sợ cũng không muốn trở mặt với A Cường, chỉ đành thầm cầu nguyện trong lòng.

Thế tai nạn vẫn xảy ra.

Nửa đêm, một tiếng nổ đinh tai vang lên, cả phòng khách lập tức ngập trong lửa.

Tôi hoảng hốt, vội lao ra khỏi phòng ngủ, định gọi Lý Cường dậy, thì lại thấy một bóng người lao vọt từ phòng ngủ ra tới cửa chính.

Tôi còn đang mừng vì ấy tỉnh, liền chạy theo ngay sau.

Thế liền sau đó, là một tiếng “rầm” đóng cửa mạnh.

Lý Cường tự mình chạy ra ngoài, để tôi đứng chết lặng cách cửa chưa đầy hai mét.

Lửa bùng cháy khắp nơi, khói đen dày đặc cuốn lấy tôi, tôi điên cuồng vặn tay nắm cửa mà không cảm nhận sức nóng từ cánh cửa sắt.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...